Nước mắt nóng bỏng, như đốt cháy tất cả những ấm ức, phẫn nộ và cam lòng tích tụ bấy lâu nay.
Khi cảm xúc chạm đáy, Quý Hiểu Đường mang đến giọt nước cuối cùng làm tràn ly.
“Thanh Yến, chuẩn tâm lý. Cố Xuyên nộp đơn lên tòa án xin bảo tài sản, tài khoản ngân hàng cá nhân của cô, đóng băng .”
Đầu óc "ù" lên một tiếng, trống rỗng.
“Lý do là... nghi ngờ cô một khoản tiền lớn, rõ nguồn gốc, là tiền từ việc ngoại tình trong hôn nhân, và dấu hiệu chuyển dịch tài sản chung của vợ chồng.”
Tôi gần như bật thành tiếng.
Khoản tiền đó, là khoản đầu tư thiên thần thực hiện bằng tiền thừa kế từ vụ t.a.i n.ạ.n của bố khi kết hôn.
Những năm qua, khoản đầu tư sinh lời gấp mấy chục , trở thành một tài sản hề nhỏ.
Tôi bao giờ động đến, dự định để dành làm quỹ giáo d.ụ.c cho con cái chúng .
Cố Xuyên rõ sự tồn tại của khoản tiền .
Bây giờ, dùng chính tiền đó để ngược vu khống ngoại tình, chuyển dịch tài sản ?
Vô sỉ, đủ để hình dung về đàn ông nữa .
Ngày thứ hai khi tài khoản phong tỏa, Cố Xuyên chủ động hẹn đàm phán.
Địa điểm ấn định tại phòng trưng bày nghệ thuật của Ôn Lai.
Tôi lạnh đồng ý.
Tôi xem, bọn họ còn thể giở trò gì nữa.
Phòng trưng bày trong khu nghệ thuật sầm uất nhất thành phố, trang trí đơn giản nhưng cao cấp.
Khi bước , Ôn Lai đang mặc một bộ đồ ở nhà màu be mềm mại, tưới nước cho một chậu cây xanh.
Thấy , cô hề tỏ bất ngờ, ngược nở một nụ dịu dàng, tựa như một bà chủ nhà.
“Chị Thanh Yến, chị đến . A Xuyên đang đợi chị bên trong.”
Bộ đồ ở nhà cô , nhận ngay, là nhãn hiệu mua cho năm ngoái, ngay cả kích cỡ cũng giống hệt .
Cô đang dùng cách , ngầm tuyên bố chiến thắng và chủ quyền của .
Tôi để ý đến cô , thẳng trong.
Trên tường phòng trưng bày, treo đầy tranh của Ôn Lai.
Phần lớn là những bức tranh trừu tượng với màu sắc tươi sáng, toát một thứ "cảm giác nghệ thuật" vẻ cao siêu.
Ở vị trí nổi bật nhất, treo một bức chân dung.
Người đàn ông trong tranh, mặc sơ mi trắng, ánh nắng, đường nét khuôn mặt nghiêng dịu dàng mê hoặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/me-ho-tinh-giac-hau-qua-rat-nghiem-trong/chuong-5.html.]
Là Cố Xuyên.
Ở góc bên bức tranh, chữ ký và ngày tháng của tác giả.
Ngày ký là hai năm .
Hóa , sự "an ủi" của họ, bắt đầu từ sớm như .
Cố Xuyên đang ở khu vực nghỉ ngơi sâu nhất trong phòng trưng bày, mặt là một bộ ấm tinh xảo.
Anh gầy một chút, mắt quầng thâm nhạt, nhưng tinh thần trông vẻ , một vẻ ngoài tự tin nắm chắc phần thắng.
Thấy bước tới, ngước mắt lên, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt mà từng thấy bao giờ.
“Ngồi .”
Ôn Lai lúc cũng đến, tự nhiên xuống bên cạnh Cố Xuyên, đích rót cho một tách .
Cô đẩy tách đến mặt , mỉm , từng chữ từng chữ :
“Chị Thanh Yến, em chị khó chấp nhận. đến nước , em cũng giấu chị nữa.”
“Thật em và A Xuyên, từ khi nghiệp đại học hề cắt đứt. Chúng em mới là tình yêu đích thực, là tri kỷ của .”
“Chị... lẽ chỉ là một t.a.i n.ạ.n con đường tình yêu của chúng em.”
Một tai nạn.
Tôi dùng bảy năm tuổi xuân và tâm huyết, cùng từ hai bàn tay trắng đến thành công, cuối cùng, chỉ đổi một câu "tai nạn".
Tôi đôi tình nhân đang sóng đôi mặt, trái tim như một bàn tay lạnh lẽo siết chặt, gần như thể thở nổi.
Cố Xuyên tiếp lời, giọng một chút ấm, giống như đang tuyên bố một chuyện liên quan đến .
“Hứa Thanh Yến, hôm nay tìm cô đến đây, là để cho cô cơ hội cuối cùng.”
“Hoặc là, cô ký thỏa thuận ly hôn , thừa nhận là , tự nguyện từ bỏ tài sản, tay trắng. Để đền bù, thể rút đơn kiện khỏi tòa án ngay lập tức, giải phóng tài khoản cá nhân của cô.”
Anh lấy từ bên cạnh một tập hồ sơ, đẩy về phía .
“Hoặc là, chúng gặp ở tòa án. Tôi thừa thời gian và cách thức, để cô những lấy một xu nào, mà còn mang danh ngoại tình trong hôn nhân, danh dự tan tành, bao giờ ngẩng mặt lên tại thành phố .”
Nói đoạn, lấy điện thoại , mở một bức ảnh, đặt mắt .
Trong ảnh, đang “ mật” ôm một đàn ông, bối cảnh là cửa một khách sạn.
Người đàn ông đó là một đàn của , đợt về nước, mấy em đồng môn ăn một bữa.
Bức ảnh chụp ở góc độ hiểm hóc, thêm dấu vết chỉnh sửa rõ ràng, trông hệt như chủ động sà lòng khác.
“Anh!” Tôi tức giận đến run cả .
“Đừng kích động,” Cố Xuyên đắc ý vang, “Đây chỉ là món khai vị thôi. Cô đoán xem, nếu gửi bức ảnh cho các nhà đầu tư, gửi cho truyền thông, họ sẽ nghĩ gì? Một phụ nữ đời sống riêng tư hỗn loạn, ai còn dám tin sản phẩm cô làm nữa?”
Anh thưởng thức vẻ mặt kinh ngạc và phẫn nộ của , nụ khóe môi càng lúc càng sâu.