Cô    ngoài TV,  những lời mà con  hiểu rõ lắm.
 
"Là luật sư Đường...  ban cho  sự sống mới."
 
"Cô  là ân nhân cứu mạng của , là cha  tái sinh.  nay cô  vì  mà chết,   thể nào yên tâm hưởng thụ một ngày tự do nào nữa."
 
"Nếu nhất định  trả giá bằng một sinh mạng, nếu  thể kéo Lâm Hổ  đền mạng cho luật sư Đường. Thì cái mạng  trả đó, lẽ   là của ..."
 
"Kẻ g.i.ế.c ? Tôi  quan tâm,   c.h.ế.t từ  lâu  đây ..."
 
Màn hình TV, một trận rung lắc mạnh mẽ.
 
Khi khôi phục , khuôn mặt và giọng  của cô , đều biến mất.
 
Dường như,   đưa  .
 
Con  thấy, tiếng  run rẩy của ông ngoại: "Người con cứu, cũng giống con."
 
Tối hôm đó, con đột nhiên  mơ.
 
Mơ thấy gió nổi lên, gió  đưa   .
 
Mẹ : "An An, đừng buồn. Mẹ đang đợi con ở kiếp    xa."
 
Kiếp  là gì?
 
Con  .
 
 con dường như bắt đầu , con  còn  nữa .
 
Năm con chín tuổi, ông ngoại vẫn qua đời vì bệnh tật.
 
Chú Chu giúp ông ngoại con lo liệu hậu sự,     đưa con ,  rằng   chú  sẽ nuôi con.
 
Người đàn ông đó cũng đến.
 
Ông  cũng ,  đưa con .
 
Con    cùng ông , con  đến chỗ chú Chu.
 
 ông   với con: "Chú Chu của con vẫn còn trẻ.”
 
“Nếu mang con theo, chú  sẽ  thể tìm vợ,  thể  con của riêng ."
 
Khi  còn sống thường  chú Chu là   bụng,  giúp  con  nhiều.
 
Mẹ còn , chú Chu nên tìm một  vợ hiền dịu, hiền thục  bụng.
 
Con nghĩ một lát,  vẫn  theo  đàn ông đó.
 
Con  , làm liên lụy đến cả đời chú Chu.
 
Mẹ ,   nên  kết cục .
 
Con  thích  chuyện với  đàn ông đó.
 
Nhiều , ông  đau buồn hỏi con: "An An, con  hận bố ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/me-doi-con-o-kiep-sau/chuong-25.html.]
Tại  con  hận ông ?
 
Con chỉ là giống như ông    vô   trong điện thoại,  thích , thì con cũng   thích ông  mà thôi.
 
Năm con mười ba tuổi, giáo viên giao bài tập, đăng lên nhóm lớp.
 
Con lấy điện thoại của  đàn ông đó, mở nhóm lớp  xem bài tập.
 
Vô tình trong điện thoại của ông , con thấy một đoạn ghi âm.
 
Tệp  đặt tên là "Tiểu Vân", là tên của  con.
 
Con  kìm  nhấn  mở, đó là đoạn ghi âm đêm  qua đời.
 
Con cuối cùng cũng nhớ .
 
Đêm hôm đó,    ngủ   bên vệ đường.
 
Mẹ  Lâm Hổ tàn nhẫn sát hại, khắp  khắp mặt  là máu.
 
Mẹ dựa  tài ăn  của , đấu khẩu gay gắt, cứu vô  phụ nữ khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng.
 
Lúc chết,   tàn nhẫn khâu chặt đôi môi.
 
Con  thấy ở cuối đoạn ghi âm, là giọng  đau đớn run rẩy của : "A Uyên, cứu..."
 
Rồi là bố ruột của con, lạnh lùng đáp : "Vậy thì ngàn vạn  đừng nương tay đấy."
 
Hóa  đêm hôm đó, là như .
 
Con dọn  khỏi nhà ngay  đó.
 
Ngày con ,  đàn ông đó  theo con  khỏi sân , phía  con, ông  rơi lệ nghẹn ngào.
 
Con nghĩ, rốt cuộc ông  đang  cái gì ?
 
Mẹ của con lúc c.h.ế.t còn  .
 
Con dùng  tiền tiết kiệm ngoại và  để , thuê một căn nhà nhỏ ở ngoài để sống.
 
Mấy dì từng   giúp đỡ  tìm đến con, khăng khăng  chăm sóc con từ bữa ăn đến giấc ngủ.
 
Các dì     kể cho con    giúp đỡ họ như thế nào.
 
Nói rằng  là một   .
 
Con nghiêm túc gật đầu : "Vâng.
 
Mẹ của con là   nhất  thế giới ,  là một nữ  hùng."
 
Con  theo dấu chân , bước  con đường mà   từng  qua.
 
Con theo học đại học luật,  khi  nghiệp năm hai mươi hai tuổi, con trở thành một luật sư chuyên các vụ án ly hôn.
Linlin
 
Trên thế giới , những  phụ nữ bất hạnh vẫn còn quá nhiều.
 
Mẹ ,  đời  luôn cần   thắp lên một ngọn đèn.