" , còn bảo vứt quần áo của bà thùng rác nữa, thật mất mặt c.h.ế.t ."
"Bà thấy bộ mặt của bà Trần Chí , khinh! Để bà ngày nào cũng nhạo nhà cháu gái, cháu gái thì ? Còn hơn việc cho bà trông cháu trai!"
Bà chồng từng một thời kiêu căng ngạo mạn ở quê.
Bà từng qua những lời ?
Nghe bà tức đến mấy ngày liền ăn cơm.
Ra cửa cũng chỉ dám cúi gằm mặt sát tường.
Những lời đàm tiếu khắp làng xóm khiến bà chồng thể chịu đựng nổi.
Bà gọi điện về mách chồng .
"Con trai , thấy con dâu cố tình đấy! Giờ cả làng đang nhạo , sống nổi nữa."
Chồng gì đây?
Chỉ thể an ủi vài câu.
Ai ngờ còn kịp mở lời, bà chồng tiếp: "Mẹ nó dùng chiêu ép về, hừ, tuyệt đối sẽ về! Mẹ già loại sợ hãi mà lớn lên, con trai con đừng khuyên !"
Vẻ mặt chồng lộ rõ sự khó xử.
Bên bà chồng chỉ chờ đợi khuất phục, nào ngờ bên sống thoải mái từng .
Tôi bảo giúp việc làm gì thì họ làm nấy, một lời phàn nàn.
Không cằn nhằn , cũng làm việc chiếu lệ.
Cuộc sống trôi qua thật sự dễ chịu.
Tôi vốn tưởng cuộc sống dễ chịu sẽ cứ thế tiếp diễn.
ngờ ngày, bà chồng gọi video call với chồng .
lúc đó, giúp việc đang dẫn con trai chơi ở công viên về đến nhà.
Bà chồng thấy trong nhà lạ, liền hét lên hỏi: "Con trai, nhà thêm lạ ?"
Người chồng ấp úng mãi, một lúc lâu mới với bà đó là giúp việc gia đình thuê.
Sắc mặt bà chồng biến đổi rõ rệt.
Bà còn đang đợi cúi đầu nhận , ngờ chúng dám thuê giúp việc.
Bà chồng giận dữ mắng: "Mấy đứa trẻ các thật cách sống! Thuê tốn bao nhiêu tiền? là tiền tiêu hết! Người ngoài thể với con ? Trên mạng nhiều vụ bạo hành trẻ em ?"
Chồng : "Mẹ đừng quản nữa, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/me-chong-don-ve-que-toi-tien-thang-ra-ga-tau-cao-toc/chuong-6.html.]
Bà chồng sốt ruột .
"Mau đuổi cô , qua giúp hai đứa trông con."
Lúc bà còn giữ thể diện nữa .
Chồng lén : "Vợ ơi, là..."
Tôi lập tức cắt lời : "Không thể nào, đây là nhà hàng ? Muốn đến là đến, là ? Đừng mơ!"
Chồng im bặt.
Mặc cho bà chồng gào thét bên .
Bà chồng thấy thật sự bà về.
Bà bắt đầu ngày nào cũng gọi điện cho con trai bao nhiêu cuộc.
Từ giận dữ mắng chửi ban đầu chuyển sang dùng đạo đức để ràng buộc.
Chồng cầu xin : "Vợ ơi, gọi điện thoại cho , bố say rượu bắt đầu giở chứng , mấy hôm đánh sưng cả mặt, trông cháu cho ông mất mặt ở làng."
Bố chồng , ngày nào cũng chẳng tài cán gì khác, chỉ thích nhậu nhẹt say xỉn.
Say là lên cơn la hét đánh .
Tôi từng chứng kiến cảnh khi đến nhà họ. Có qua đúng lúc chồng bố chồng đánh cho tím tái mặt mày.
Tôi sợ c.h.ế.t khiếp.
Chưa từng thấy cảnh tượng như !
Là phụ nữ với , thấy thương cho cảnh của chồng.
Tôi nghĩ là để bà đến giúp chúng trông con, như cũng thể giúp bà thoát khỏi bạo lực gia đình đó.
Ai ngờ, lòng của đổ sông đổ bể.
Kẻ đáng thương ắt chỗ đáng giận.
Bà chồng vốn quen chồng ức hiếp, đến nhà ức h.i.ế.p .
Bà còn lấy cớ trông con để nắm thóp bao nhiêu !
Bây giờ thấy đúng là một kẻ ngu ngốc thuần túy.
Rõ ràng bà chồng cũng thích ở thành phố, ở nhà chúng .
Vì ở nông thôn, chỉ điều kiện sinh hoạt khó khăn, mà còn thường xuyên bố chồng đánh đập.