Năm mười sáu tuổi, tôi đi dự tiệc sinh nhật Cố Thời Dữ. Vô tình đi ngang qua phòng hắn.
Qua khe cửa nhìn thấy, hắn đang cầm một bức ảnh... điên cuồng, đắm chìm.
Rìu lớn chặt cây, lốc xoáy phá hủy bãi đỗ xe, sau đó liền mặt đỏ bừng, hồn vía lên mây.
Lúc đó tôi đã nghĩ, thiếu gia nhà họ Cố bề ngoài kiêu ngạo ngút trời, vậy mà sau lưng lại là loại người như vậy.
Thật muốn hung hăng ức h.i.ế.p hắn.
Tôi lén lút nhìn Cố Thời Dữ bên cạnh, mặt hắn ta đen sì đến Thái Bình Dương.
Tình địch tương phùng, hiện trường mùi thuốc s.ú.n.g nồng nặc đến mức nổ tung.
Bùi Chi An thoải mái thừa nhận: "Cũng ổn, chúng tôi đã kết hôn rồi."
Cố Thời Dữ vắt chéo chân: "Vậy thì tốt quá nhỉ, ha ha ha ha."
"Nhưng đã ly hôn rồi."
Cố Thời Dữ bỏ chân xuống.
"Vậy thì tệ rồi."
Quả thật rất tệ. Bạch nguyệt quang mà hắn yêu nhưng không thể có được, không chỉ kết hôn với tình địch, mà còn ly hôn rồi. Mà hắn ngay cả một ngón tay của nữ thần cũng chưa chạm tới.
8.
Trên đường về nhà. Cố Thời Dữ vẫn luôn mặt nặng mày nhẹ.
Biết bạch nguyệt quang của mình đang độc thân, nhưng lại không thể quang minh chính đại theo đuổi cô ấy, cảm giác đó chắc chắn không dễ chịu.
Tôi an ủi hắn: "Thật ra hai chúng ta cũng không phải kết hôn thật mà."
"Cô có ý gì?"
"Ý tôi là, hai chúng ta đều có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình."
Cố Thời Dữ cả người chìm trong bóng tối: "Nhưng anh ta đã ly hôn rồi, ở bên anh ta là kết hôn lần hai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mat-troi-nho-cua-anh/chuong-4.html.]
Hắn? Nó? Cô ấy?
"Ly hôn thì sao chứ, người đã ly hôn mà kết hôn lần nữa thì mới có kinh nghiệm chứ, hơn nữa anh cũng không thể chỉ dựa vào một cuộc hôn nhân mà đánh giá một người được."
Cố Thời Dữ không nói nữa, chắc là bị tôi thuyết phục rồi.
Thật ra tôi đang ám chỉ hắn, không cần bận tâm đến tôi, cứ mạnh dạn theo đuổi tình yêu đi, nếu hắn đơn phương hủy hôn ước, tôi còn có thể sớm được tự do.
Về đến nhà, tôi chu đáo dọn dẹp phòng khách: "Tối nay anh ngủ ở đây nhé."
Cố Thời Dữ đứng bất động như một cái cột, tôi vừa định nói gì đó, hắn đã một tay kéo tôi vào lòng.
Tôi cảm thấy sau lưng có một vật cứng. Tiêu rồi.
Lẽ nào hắn cho rằng sự tồn tại của tôi cản trở con đường theo đuổi tình yêu của hắn? Hắn muốn g.i.ế.c tôi diệt khẩu sao?
Không được đâu. Hai đứa tôi quen nhau từ nhỏ, dù hắn có thâu tóm cả giới đen trắng của gia tộc Cố, cũng không thể g.i.ế.c người mà thần không biết quỷ không hay được.
😁
Tôi run lẩy bẩy: "Anh bình tĩnh một chút."
"Không bình tĩnh nổi."
Hỏng rồi, hắn muốn đ.â.m c.h.ế.t tôi rồi. Tôi nín thở, chờ đợi lưỡi d.a.o trắng vào, lưỡi d.a.o đỏ ra dưới thân mình.
Nhưng Cố Thời Dữ chỉ run rẩy thân thể. Cẩn thận từng chút đặt tay tôi lên eo hắn. Rồi từng chút một di chuyển xuống dưới. Cho đến khi tôi chạm vào cái d.a.o găm cứng rắn đó.
"Có muốn không?"
Tôi: "Không muốn."
Tôi vừa nói xong, khóe mắt hắn đột nhiên đỏ hoe, ẩn hiện còn có nước mắt rơi xuống.
"Cô nói không muốn là không muốn sao?"
"Dù cho có thích anh ta, cũng phải thử mùi vị của tôi trước chứ."
"Tôi kết hôn với cô, cô lại không thèm đụng vào tôi, bảo tôi phải sống sao đây?"
"Tôi vì cô mà giữ thân trong sạch như ngọc hai mươi tám năm, cô đối xử với tôi như vậy ư?"
Tôi ngây người. Hóa ra cái thứ hắn để trong túi quần, không phải d.a.o găm.