Nửa đêm, trăng ẩn .
Một chiếc xe sang trọng màu đỏ từ từ chạy đến, dừng cửa khách sạn lớn.
Cửa xe phía mở , một đôi giày cao gót màu đỏ cao chín phân chạm đất.
Ngô Nguyệt mặc một chiếc váy quây màu đỏ rượu, khoác ngoài một chiếc áo khoác đen, đội mũ và đeo kính râm, bước uyển chuyển khách sạn.
Cô để ý đến ánh mắt kinh ngạc của khác, thẳng đến cửa thang máy.
Lên đến tầng cao nhất, khỏi thang máy hai đàn ông mặc đồ đen giơ tay chặn cô .
Ngô Nguyệt khẽ nhếch môi đỏ mọng , "Tôi hẹn với ông chủ Diêm của các ."
Một trong họ xác nhận, đó dẫn cô .
Ngô Hân Nguyệt bước phòng, thấy Diêm Chiêu đang đánh bài với vài , trong phòng khói thuốc nghi ngút.
Cô giơ tay vẫy vẫy mùi khói thuốc nồng nặc, bước uyển chuyển đến gần, dựa ghế sofa khoanh tay , "Tổng giám đốc Diêm, thấy bận rộn như , là đến?"
Diêm Chiêu nhướng mày liếc cô, quan tâm , "Hắc Long Hội và Ngô thị từ đến nay qua , hơn nữa coi trọng Ngô thị. Nếu cô tìm vì chuyện làm ăn, cửa ở đằng , tiễn."
Ngô Nguyệt khẽ hai tiếng, "Tổng giám đốc Diêm quả nhiên như lời đồn, gần gũi với khác. nếu thể giúp thứ , còn từ chối ?"
Diêm Chiêu lời của cô thu hút sự chú ý, ngẩng đầu , "Nói xem?"
Ngô Nguyệt thẳng , từ từ đến ghế sofa xuống, hai chân bắt chéo thanh lịch, "Tổng giám đốc Diêm coi thường nhà họ Ngô, nhưng nếu nhà họ Ngô thể giúp , chẳng là chuyện ?"
Ánh mắt đen của Diêm Chiêu hiện lên vẻ lạnh lùng, khẽ giơ tay hiệu cho những khác lui ngoài .
Anh điều khiển xe lăn đến đối diện cô, "Nhà họ Ngô và nhà họ Phó mới thiết lập hợp tác. Cô ăn cả hai bên ?"
Ngô Hân Nguyệt khẽ cúi đầu, che khóe môi nhếch lên, "Con mà, đạt mục đích thì bỏ cuộc. Cái là tập đoàn Phó thị, nhà họ Ngô chúng cũng thiếu tiền tài, danh vọng và địa vị."
"Muốn đàn ông?" Diêm Chiêu mang theo nụ lạnh lẽo từ từ vang lên, "Tôi hiểu . Cô thích Phó Lâm Châu, mà Phó Lâm Châu coi trọng cô."
Đôi mắt dài hẹp của Ngô Hân Nguyệt lóe lên một tia u ám, "Tổng giám đốc Diêm, chuyện tổn thương khác như ."
Diêm Chiêu lấy một điếu thuốc, định châm lửa, nhưng Ngô Hân Nguyệt nhanh tay lấy .
Cô cầm bật lửa bàn châm lửa, hít một , vẻ mặt hưởng thụ, "Cảm ơn thuốc của Tổng giám đốc Diêm, tệ."
Diêm Chiêu gật đầu tán thưởng cô, tựa lưng ghế hỏi, "Nếu cô vì Phó Lâm Châu, cô hợp tác với như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-374-ngo-han-chu-dong-tim-diem-chieu.html.]
Ngô Nguyệt gạt tàn thuốc gạt tàn, "Tôi Tổng giám đốc Diêm chút hứng thú với Giang Uyển Ngư, là đưa cô , hoặc là dùng xong giúp xử lý cô ?"
Cô ngẩng đầu lên, giọng điệu đùa cợt nhưng toát vẻ độc ác.
Diêm Chiêu nâng cốc nước bàn nhấp một ngụm, cô đầy hứng thú, "Mục đích của cô đơn giản, chính là để cô cản trở cô?"
Ngô Nguyệt khẽ nhả một làn khói, đùa, "Gần như , c.h.ế.t thì càng ."
Diêm Chiêu khẽ hừ một tiếng, nụ chạm đến đáy mắt.
Chín giờ tối, Phó Lâm Châu xử lý xong công việc của công ty, đang chuẩn đến đón Giang Uyển Ngư.
Chưa khỏi văn phòng tổng giám đốc, thấy Cao Tân vội vàng .
Anh hỏi, "Có chuyện gì mà vội vàng ?"
Cao Tân thở hổn hển, trầm trọng , "Phó gia , dự án của chúng với Ngô thị gặp chuyện . Hắc Long Hội đột nhiên nhúng tay , cướp nhiều nhà cung cấp chất lượng cao của chúng . Bây giờ một phần kho hàng bên đang hỗn loạn, Tổng giám đốc Ngô điều giải nhưng hiệu quả. Vốn dĩ mấy ngày nay là giai đoạn quan trọng, nếu bây giờ xảy vấn đề, tất cả nỗ lực ban đầu của tập đoàn đều đổ sông đổ biển."
Đôi mắt đen như vực sâu của Phó Lâm Châu, mặt bao phủ một tầng mây đen. Anh đến bàn làm việc, khi suy nghĩ, bình tĩnh lệnh, "Thông báo xuống, triệu tập cuộc họp khẩn cấp!"
Chưa đầy hai mươi phút, các cấp cao của Phó thị và tập đoàn Ngô thị đều mặt đầy đủ.
Ngô Nguyệt Ngô Trung Thứ tham dự cuộc họp, ở cửa văn phòng gặp Phó Lâm Châu. Cô lộ vẻ lo lắng , "Dự án xảy vấn đề lớn như ? Lâm Châu, điều tra rõ ?"
Phó Lâm Châu trầm giọng , "Vào trong ."
Ngô Nguyệt định , đột nhiên ôm vai nhíu mày, khẽ rên hai tiếng.
Anh đầu , tiện miệng hỏi, "Vết thương vẫn lành ?"
Cô lắc đầu, lộ vẻ yếu ớt, "Em , vẫn là công việc quan trọng hơn."
Phó Lâm Châu gì nữa, bước .
Ngô Nguyệt xuống vị trí bên cạnh .
Khâu Hồng theo , đưa cho cô một chai thuốc và một cốc nước lọc, , "Đại tiểu thư, cô vội vàng ngoài, kịp uống thuốc, bây giờ mau uống ."
Phó Lâm Châu liếc họ một cái, , "Lần nếu thật sự tiện đến, thể để phó tổng thế."
"Em , thể ảnh hưởng đến công việc." Ngô Hân Nguyệt , lộ vẻ ngại ngùng, vội vàng uống thuốc.
Phó Lâm Châu đợi cô uống xong, mới lên tiếng, "Bây giờ cuộc họp bắt đầu."