Phó Minh Thần kéo trong phòng bệnh, thể rời dù chỉ một lát.
Lâm Hinh Nhi bên giường, uống canh mang đến, mặt đầy ý .
Anh ngẩng đầu đồng hồ đeo tay, : "Tôi , cô nghỉ ngơi ."
Lâm Hinh Nhi ngẩng đầu lên, ánh mắt ai oán : "Ở với em một lát nữa ."
Phó Minh Thần thấy cô kéo tay , giữa lông mày chút tức giận:
"Tôi ở ăn cùng cô , cô còn gì nữa!"
Lâm Hinh Nhi chỉ má nũng nịu : "Hôn em một cái, em sẽ cho ."
Phó Minh Thần thiếu kiên nhẫn cúi đầu hôn lên má cô .
Lúc , cửa phòng đạp mạnh từ bên ngoài.
Cả hai đều giật , kinh ngạc ngẩng đầu .
Một phụ nữ trung niên mặc đồ hiệu bước nhanh , đối diện liền giơ tay tát mạnh mặt Lâm Hinh Nhi một cái.
Ngay đó, vài phụ nữ khác cũng theo.
Lâm Hinh Nhi còn kịp phản ứng, một bên má in năm dấu ngón tay, ngẩng đầu đối phương tức giận : "Bà đánh làm gì!"
Phó Minh Thần cũng hiểu, khó chịu đối phương.
Phu nhân Vương chỉ cô mắng chửi: "Dám quyến rũ chồng , đồ tiện nhân! Tôi đánh chính là cô! Tìm cô lâu như cuối cùng cũng bắt cô, hôm nay nhất định đánh c.h.ế.t cô!"
Nói xong, phu nhân Vương lao tới còn động thủ.
"Minh Thần, mau cứu em!" Lâm Hinh Nhi sợ hãi trốn lòng Phó Minh Thần, vô cùng đáng thương.
Phó Minh Thần dậy chặn phu nhân Vương , hét lên: "Mau dừng tay, nếu sẽ gọi cảnh sát!"
Phu nhân Vương dừng động tác một chút, khẩy: "Vừa gọi cảnh sát đến , xem cảnh sát sẽ giáo dục loại tiện nhân quyến rũ chồng khác như thế nào!"
Lâm Hinh Nhi khó chịu, mắng: "Tôi quyến rũ ai chứ? Bà đừng vu khống!"
Phu nhân Vương giọng điệu càng chua ngoa: "Cô dám quyến rũ lão Vương!
Ảnh cô ngủ với ông gửi đến điện thoại của , còn dám lợi dụng ông để đầu tư công ty rách nát, cô đúng là đồ tiện nhân bản lĩnh đấy, dám câu dẫn của !"
Lâm Hinh Nhi lúc sợ đến mức dám thở mạnh, trong mắt đầy vẻ chột .
Phó Minh Thần kinh ngạc : "Bà là phu nhân Vương?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-199-phong-sat-hoan-toan-lam-hinh-nhi.html.]
Phu nhân Vương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt cũng đầy vẻ khinh bỉ:
"Loại phụ nữ mà còn bảo vệ? Cô thể quyến rũ lão Vương thì cũng thể quyến rũ những đàn ông khác!"
Ngay lập tức, Phó Minh Thần lộ vẻ tức giận, đầu trừng mắt Lâm Hinh Nhi.
Lâm Hinh Nhi vội vàng giải thích: "Em , Minh Thần đừng bà bậy."
"Anh xem bậy !" Phu nhân Vương trực tiếp lấy một xấp ảnh từ trong túi và ném lên giường.
Ảnh rõ nét, mỗi tấm đều chụp rõ cảnh Lâm Hinh Nhi và tổng giám đốc Vương lên giường.
Phó Minh Thần thấy cảnh , trong mắt phun lửa giận, lập tức ném tất cả ảnh mặt Lâm Hinh Nhi: "Cô còn dám ngủ với ông !"
Lâm Hinh Nhi ngây , nghẹn ngào giải thích: "Em , như ..."
"Tiện nhân!" Phu nhân Vương nhịn xông lên, túm tóc cô kéo xuống đất, những khác cũng xông lên, đ.ấ.m đá cô một trận.
Lâm Hinh Nhi ôm đầu co rúm bên giường sợ hãi la hét.
Ngoài cửa ít đang xem náo nhiệt, chỉ trỏ bên trong.
Phó Minh Thần sắc mặt khó coi đến cực điểm, xem náo nhiệt, vì bỏ .
Lâm Hinh Nhi thấy bóng dáng rời , hét lớn: "Minh Thần, cứu em!"
vẫn dừng bước, kiên quyết rời .
Phu nhân Vương tay nhẹ, đánh Lâm Hinh Nhi lăn lộn khắp nơi.
Trong lúc hoảng loạn, Lâm Hinh Nhi làm đổ ấm nước sôi bàn, nước sôi tràn xuống làm bỏng nửa bên mặt cô .
Lâm Hinh Nhi sợ hãi hét lên, đưa tay che mặt.
"Phì! Tiện nhân! Đắc tội với , đừng hòng sống yên ở Bắc Kinh!" Phu nhân Vương nhổ một bãi nước bọt cô , dẫn lưng rời .
Vương thị ở Bắc Kinh cũng là một gia tộc danh giá, hơn nữa nắm quyền thực sự của tập đoàn Vương thị chính là phu nhân Vương, tổng giám đốc Vương chỉ là bù mà thôi. Giờ đây Lâm Hinh
Nhi giới thượng lưu Bắc Kinh loại bỏ.
Ngoài cửa, Giang Uyển Ngư giữa đám đông, lạnh lùng bóng dáng thảm hại của Lâm Hinh Nhi.
Cô đánh khắp , mặt còn bỏng, ngã xuống đất dậy . Cuối cùng, bác sĩ và y tá đưa cô dậy.
Trong lúc đang bàn tán xôn xao, Giang Uyển Ngư kịp thời rời .
Cô khỏi cổng bệnh viện, đột nhiên một bóng chặn .
Phó Minh Thần kéo cánh tay cô, mặt đầy vẻ kinh ngạc: "Tiểu Ngư, thật sự là em!"