Cuộc sống của dần quỹ đạo mới, bình yên và tự do hơn bao giờ hết. Tôi còn ràng buộc bởi những lo toan của cuộc hôn nhân cũ, còn đối mặt với những lời dối và sự phản bội.
Tôi học cách trân trọng những khoảnh khắc hiện tại. Mỗi buổi sáng thức dậy, đều cảm thấy ơn vì vẫn còn sống, vẫn còn hít thở khí trong lành, và vẫn còn thấy ánh nắng mặt trời.
Tôi thường xuyên bộ trong công viên, ngắm những hàng cây xanh mát, những bông hoa khoe sắc. Tôi tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt nhất, những điều mà đây bỏ lỡ vì quá bận rộn với cuộc sống hôn nhân và những nỗi đau.
Công việc ở tổ chức phi lợi nhuận mang cho nhiều ý nghĩa. Tôi gặp gỡ nhiều phụ nữ cảnh đặc biệt, lắng câu chuyện của họ, và giúp đỡ họ tìm thấy lối thoát trong cuộc sống.
Tôi nhận rằng, dù cuộc đời khó khăn đến , dù chúng đối mặt với bao nhiêu thử thách, thì chúng vẫn thể tìm thấy sức mạnh để vượt qua. Và quan trọng hơn, chúng hề đơn độc.
Một buổi tối, đang sách ở quán cà phê quen thuộc thì nhận một cuộc gọi từ một lạ. Tôi do dự một lúc, cũng bắt máy. Giọng quen thuộc vang lên ở đầu dây bên , giọng của Trầm Tuấn Anh.
“An Nhiên, là đây.” Giọng yếu ớt, đầy sự mệt mỏi.
Tôi im lặng, một lời. Tôi gọi cho để làm gì. Liệu tù và làm phiền cuộc sống của nữa ?
“Anh em . chỉ một lời xin . Anh sai . Anh đánh mất tất cả, và xứng đáng với những gì nhận .” Giọng nghẹn ngào.
Tôi vẫn im lặng. Tôi gì. Lời xin đến quá muộn, khi thứ tan vỡ. Nó thể xóa nhòa nỗi đau mà gây cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ly-hon-giua-trung-tam-thuong-mai/chuong-9.html.]
“Anh em sẽ tha thứ cho . chỉ rằng, hiểu lầm của . Anh hối hận nhiều.” Anh tiếp tục , giọng đầy ăn năn.
Tôi thở dài. “Anh mất tất cả , Trầm Tuấn Anh. Không còn gì để nữa. Anh hãy sống phần đời còn của .”
Tôi định cúp máy, nhưng vội vàng : “Khoan , An Nhiên. Anh chỉ hỏi em một điều cuối cùng. Em… em hạnh phúc ?”
Tôi im lặng một lúc. Hạnh phúc ư? Tôi . , tìm thấy sự bình yên. “Tôi đang sống một cuộc sống mà . Một cuộc sống sự dối trá.”
Tôi cúp máy, để thêm bất cứ điều gì. Cuộc gọi đó làm đau lòng, cũng làm vui mừng. Nó chỉ là một lời nhắc nhở về một chương khép trong cuộc đời .
Tôi nhận rằng, sự trả thù là mục đích cuối cùng của . Mục đích cuối cùng của là tìm thấy sự bình yên, sự tự do và hạnh phúc cho chính . Và làm điều đó.
Từ nay, sẽ còn về quá khứ nữa. Tôi sẽ tập trung hiện tại và tương lai. Tôi sẽ sống một cuộc sống trọn vẹn, ý nghĩa, để bất cứ ai thể làm tổn thương thêm một nào nữa.
Tôi vẫn độc , nhưng hề cảm thấy cô đơn. Tôi bạn bè, gia đình, và một công việc mà yêu thích. Tôi học cách yêu thương bản , và đó là điều quan trọng nhất.
Một buổi sáng nọ, khi đang bộ con đường quen thuộc, thấy một cặp vợ chồng trẻ đang dắt tay dạo. Họ vui vẻ, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.
Tôi còn cảm thấy ghen tị đau lòng khi thấy cảnh tượng đó. Thay đó, cảm thấy bình yên. Tôi rằng, mỗi một con đường riêng để , và hạnh phúc cũng nhiều hình dạng khác .
Tôi tìm thấy hạnh phúc của riêng . Đó là hạnh phúc của sự tự do, sự độc lập, và sự bình yên trong tâm hồn. Đó là một bình minh mới trong cuộc đời , một bình minh rạng rỡ và đầy hy vọng.