Ly Hôn Giữa Trung Tâm Thương Mại - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-08-11 01:15:34
Lượt xem: 352

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời ly hôn của như một nhát d.a.o cứa thẳng khí, để một trống lạnh lẽo giữa Trầm Tuấn Anh và . Anh sững, ánh mắt thể tin nổi. Tôi cho cơ hội thêm bất cứ lời nào, và bước thẳng khỏi trung tâm thương mại.

 

Đường phố tấp nập, dòng hối hả lướt qua như những bóng ma. Tôi lái xe về nhà trong vô thức, nước mắt giàn giụa, làm nhòe cả con đường phía . Chiếc xe dừng cửa chung cư, im trong xe, đủ sức để mở cửa bước .

 

Căn nhà của chúng , từng là tổ ấm, giờ đây hiện lên như một cái lồng giam, nơi nhốt trong suốt tám năm qua, sống trong một ảo ảnh hạnh phúc giả tạo.

 

Khi bước , thứ vẫn y nguyên như lúc rời . Chiếc áo khoác của vắt ghế, đôi giày mỗi ngày vẫn đặt ngay ngắn cạnh cửa. Những thứ quen thuộc bỗng trở nên xa lạ, thậm chí đáng sợ.

 

Tôi thẳng phòng ngủ, nơi những kỷ niệm của chúng chất chồng. Tấm ảnh cưới đặt tủ đầu giường, nụ rạng rỡ của cả hai giờ đây trở thành một vết cứa sâu hoắm trong lòng . Tôi vơ lấy nó, ném mạnh xuống sàn, tiếng kính vỡ tan tành như tiếng trái tim .

 

Đêm đó, thể ngủ. Mọi lời , cử chỉ của Trầm Tuấn Anh và Diệp Hạ cứ cuồng trong đầu . Tôi nhớ những lấy lý do công tác để vắng nhà, những ngây thơ tin tưởng, tự hào về chồng hết lòng vì sự nghiệp.

 

Tôi tin đến mức nào? Đã yêu sâu đậm đến mức nào để giờ đây sự phản bội đau đớn đến ? Mười hai năm thanh xuân, từ những ngày còn là sinh viên nghèo khó, cùng trải qua bao thăng trầm, gian khổ.

 

Chúng từng ăn chung gói mì tôm, chia từng đồng lương ít ỏi. Anh từng thề thốt sẽ bao giờ rời bỏ , sẽ cùng xây dựng một gia đình hạnh phúc. Tất cả chỉ là dối trá, là một vở kịch mà là diễn viên duy nhất hề .

 

Sáng hôm , thức dậy với đôi mắt sưng húp và tâm trạng trống rỗng. Trầm Tuấn Anh trở về từ lúc nào . Anh ở phòng khách, gương mặt tiều tụy, ánh mắt đầy van nài khi thấy .

 

“An Nhiên, xin em, hãy giải thích. Mọi chuyện như em nghĩ.” Giọng khàn đặc, đầy vẻ mệt mỏi.

 

Tôi đó, lạnh lùng . “Không như nghĩ? Vậy nghĩ thế nào? Anh một gia đình khác, con với phụ nữ khác, và tin rằng đó là một sự hiểu lầm ?”

 

Anh tiến gần, cố nắm lấy tay , nhưng rụt . “Cô ... cô chỉ là một tai nạn. Anh hề điều xảy . Anh yêu em, An Nhiên, chỉ yêu em thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ly-hon-giua-trung-tam-thuong-mai/chuong-2.html.]

 

Tôi bật , một nụ chua chát. “Tai nạn? Một tai nạn kéo dài tám năm, một tai nạn cả con cái và một căn nhà y hệt nhà chúng ? Anh coi thường quá , Trầm Tuấn Anh.”

 

“Anh sai . Anh sai thật . xin em, đừng ly hôn. Anh thể sống thiếu em.” Anh quỳ xuống, ôm chặt lấy chân , nước mắt bắt đầu chảy dài má.

 

Cảnh tượng làm mềm lòng. Thay đó, nó chỉ khiến cảm thấy ghê tởm hơn. Một đàn ông thể quỳ gối van xin, nhưng vẫn thể phản bội một cách tàn nhẫn như ?

 

“Anh thể sống thiếu ư? Vậy còn cô thì ? Còn đứa bé trong bụng cô thì ? Anh định đối xử với họ thế nào? Định biến họ thành tai nạn cả đời ?” Tôi gằn giọng, giọng đầy sự khinh bỉ.

 

Trầm Tuấn Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy hoảng loạn. “Anh… sẽ giải quyết. Anh sẽ chấm dứt với cô . Anh sẽ bao giờ gặp nữa.”

 

“Chấm dứt ư?” Tôi nhạt. “Đứa bé là thứ thể chấm dứt. Anh nghĩ là ai? Anh nghĩ là ai? Tôi là kẻ ngốc để dắt mũi.”

 

Trong khoảnh khắc đó, một ý nghĩ lóe lên trong đầu , rõ ràng và lạnh lùng như băng. Anh cả hai? Anh giữ làm vợ hợp pháp, còn cô làm bồ nhí và của đứa con riêng? Không đời nào.

 

Anh quen với cuộc sống xa hoa, với những tiện nghi mà cùng gây dựng từ hai bàn tay trắng. Vậy thì sẽ hủy hoại tất cả. Tôi sẽ khiến nếm trải cảm giác mất mát, cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

 

Tôi gỡ tay khỏi chân , lạnh lùng : “Anh cần giải thích gì nữa. Tôi quyết định . Chúng sẽ ly hôn.”

 

Tôi bỏ mặc đang quỳ sàn nhà, thẳng phòng tắm và khóa trái cửa. Tôi trong gương, đôi mắt đỏ hoe, gương mặt hốc hác. sâu thẳm trong ánh mắt , thấy một tia lửa, một sự quyết tâm từng .

 

Tôi sẽ bao giờ để trở thành nạn nhân của sự dối trá nữa. Tôi sẽ chỉ ly hôn, mà sẽ lấy tất cả những gì thuộc về , và hơn thế nữa. Trầm Tuấn Anh sẽ trả giá cho sự phản bội của , một cái giá đắt hơn bất kỳ thứ tài sản nào đang sở hữu.

 

Kế hoạch hình thành trong đầu . Nó chỉ là sự trả thù, mà là một cách để tự giải thoát khỏi xiềng xích của một cuộc hôn nhân giả dối. Tôi sẽ chỉ giành công bằng cho , mà còn cho cả phụ nữ từng yêu một cách mù quáng. An Nhiên của ngày xưa chết, và một An Nhiên mới, mạnh mẽ hơn, tàn nhẫn hơn, sẽ đời từ đống tro tàn .

Loading...