Lưu đày ba nghìn dặm, ta nhờ tài nấu nướng đưa cả nhà thăng tiến - Chương 242: Bảng Đen và Phấn Viết

Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:12:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phủ , ruộng đất, nô bộc là vàng bạc?

Dù là cái nào Sang Du cũng đều thích cả, nàng đại hảo nhân ban ơn cầu báo đáp.

Khi xưa nàng chịu mạo hiểm cứu , chính là vì kéo gần mối quan hệ với Thẩm gia, nay thể nhận thêm một phần đại lễ, đương nhiên là nhất .

Thấy nàng mà tủm tỉm ngây ngô, dường như lúc nào cũng thể một sợi nước dãi chảy từ khóe miệng.

Thí lão thái thái lặng lẽ dịch xa một chút, tiếp tục đan chiếc rổ nhỏ trong tay.

Đứa nhỏ ... nghĩ đến chuyện gì , bộ dạng ngốc nghếch như .

Tiểu Chiêu hiển nhiên lão thái thái kiến thức rộng rãi, thấy Sang Du quái dị thành tiếng, bản năng sợ hãi mà lùi , nhưng nhanh mạnh dạn tiến lên, nhẹ nhàng kéo kéo vạt áo nàng.

Bị nàng đánh thức khỏi ảo tưởng mỹ diệu về một đêm phú quý, Sang Du còn chút ngẩn ngơ, nhưng thấy vẻ mặt sợ hãi căng thẳng của cô bé, nàng nhất thời bật .

“Sợ hãi còn dám kéo , sợ phát bệnh ?”

Tiểu Chiêu lắc đầu, xổm xuống đất mấy chữ: “Không sợ, tỷ tỷ .”

Một câu khiến Sang Du thấy ấm lòng, nàng xoa xoa đầu cô bé: “Tiểu Chiêu ngoan thật.”

Thấy cô bé định chữ xuống đất, Sang Du đột nhiên giữ lấy tay nàng: “Ngươi mỗi chuyện đều chữ xuống đất, phiền phức đúng ? Hay là để tỷ tỷ làm cho ngươi một vật nhỏ thể chữ?”

Tiểu Chiêu hiểu ý nàng, xổm xuống : “Là giấy bút ?”

Bây giờ loại bút mực tiện lợi và nhẹ nhàng như , nhiều nhất chỉ thể dùng bút than, nhưng bút than quá dễ làm bẩn ngón tay và y phục, tiện mang theo bên .

“Vậy thì quá phiền,” Sang Du phất tay, khí phách ngút trời, “Tỷ tỷ sẽ làm cho ngươi một món đồ mới từng thấy bao giờ.”

Những học sinh đời , lẽ trình độ học vấn khác , nhưng đối với một thứ chắc chắn xa lạ, đó chính là – bảng đen.

Hầu như từ ngày đầu tiên tiểu học, các thầy cô bục giảng, lên bảng đen từng kiến thức mới, từng con chữ mới để học sinh học tập.

Thứ mà Sang Du làm cho Tiểu Chiêu, đương nhiên là một chiếc bảng đen nhỏ gọn, tiện lợi và thể nhiều .

Bảng đen chính thức xuất hiện trong tầm mắt công chúng giữa thế kỷ XIX, với chất liệu xi măng quét mực.

Sớm hơn nữa thì dùng bảng đá hoặc ván gỗ thông sơn đen thế, đó dần dần cải tiến thành bảng đen bằng thép phủ màu thường thấy .

Trước khi làm, nàng hỏi ý kiến Tiểu Chiêu, khi cô bé một tấm bảng cỡ bàn tay lớn, nàng liền bắt đầu pha chế.

Món xi măng Sang Du từng pha chế loại tương tự khi xây nhà, giờ tái tạo nữa thì khá đơn giản.

Hầu như tốn chút công sức nào, Sang Du làm vài cục đất sét cỡ bàn tay, dùng sống d.a.o sửa các cạnh cho ngay ngắn, ấn xuống.

Xác nhận những tấm xi măng khi phơi khô sẽ thành một mảnh hình chữ nhật dẹt chỉnh, Sang Du mới hài lòng gật đầu.

“Trước hết cứ để nó phơi mấy ngày, chờ khô , sẽ quét lên một lớp mực. Đến lúc đó ngươi dùng phấn lên đó, đều thể thấy, sẽ cần mỗi đều xổm đất nữa.”

Tiểu Chiêu những tấm bảng màu xám ngay ngắn, chút khó hiểu ý nàng, xổm xuống mấy chữ: “Thế nào là phấn ?”

“Ồ đúng , suýt quên làm phấn cho ngươi.” Sang Du vỗ một cái lên trán, nàng chỉ nhớ làm bảng đen, quên mất lúc phấn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/luu-day-ba-nghin-dam-ta-nho-tai-nau-nuong-dua-ca-nha-thang-tien/chuong-242-bang-den-va-phan-viet.html.]

Đá vôi và thạch cao, hai nguyên liệu chính của phấn , ngay cả ở chợ ngoài khe núi cũng bán, nhưng chúng quá thô, hình dáng cũng thống nhất, dùng để tiện lợi lắm.

Sang Du dẫn Tiểu Chiêu chợ mua một ít đá vôi và thạch cao nung về, nghiền kỹ thành bột mịn, trộn theo tỷ lệ với nước cho đến khi còn hạt.

Làm phấn cần khuôn, may mắn là trong nhà thiếu gì, chỉ tre là nhiều.

Nàng tìm một cây tre dài mảnh, chặt thành từng đoạn từ mắt tre.

Trước tiên quét cẩn thận một lớp dầu bên trong ống tre, đó đổ hỗn hợp bột các đốt tre dựng , rung nhẹ để loại bỏ khí.

Đợi yên tĩnh một khắc ( 15 phút) khi bên trong đông đặc sơ bộ, thì tháo khuôn lấy phôi phấn, phơi ở nơi thông thoáng hai ba ngày là thể bắt đầu sử dụng.

Phấn làm bằng phương pháp chắc chắn thể bằng loại sản xuất công nghiệp , nhưng đối với ái nữ Tiểu Chiêu, như đủ .

Dù cho phấn khi phơi khô gãy thành mấy khúc, nàng cũng sẽ ngoan ngoãn dùng từng đoạn một.

“Trước hãy kiên nhẫn đợi mấy ngày, lát nữa để nương làm cho ngươi một cái túi vải nhỏ, đến lúc đó bỏ phấn ... hình như sẽ vỡ vụn? Thôi bỏ , làm thêm hai cái vỏ bọc phấn , món làm quen ...”

Sang Du lải nhải ngừng, Tiểu Chiêu thì lặng lẽ xổm bên cạnh lắng .

Nàng bảng đen là gì, phấn là gì, nhưng tỷ tỷ là làm riêng cho nàng, nàng thích.

Sang Hưng Hạo khi chơi đùa cả ngày bên ngoài trở về, nhà chú ý đến một đống đồ mới ở góc nhà, liền vội vàng chạy tới.

“Tỷ tỷ, đây là cái gì ? Sao từng thấy?” Đệ hỏi.

Sang Du ngẩng đầu lên: “Bảng đen, phấn , dùng để chữ, ngươi đừng động , phơi khô dễ nứt.”

Vừa là dùng để chữ, Sang Hưng Hạo lập tức vui mừng: “Tỷ tỷ, là làm cho ? Tỷ thôn Thượng phu tử sắp khai giảng học đường ư?”

Cho đến lúc Sang Du mới ngơ ngác ngẩng đầu: “À?”

Sau một hồi Sang Hưng Hạo giải thích, nàng mới hóa ở thôn Thượng một họ Sài từng làm ngự sử mở tư thục, nhận vài tử đến tuổi khai tâm học chữ.

Phu nhân nhà họ Sài hôm nay đặc biệt mua kẹo đến tìm mấy đứa trẻ , bảo chúng về nhà với phụ , nương, xem ai học tư thục .

Sang Hưng Hạo tin tư thục tuyển tử, chân về nhà, chân thấy bảng đen và phấn dùng để chữ, đương nhiên là hiểu lầm là làm riêng cho .

“Ồ, thì .” Sang Du hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, chút ngượng nghịu, “Mặc dù ngươi thể học là chuyện , nhưng cái thực sự làm cho ngươi , là làm cho Tiểu Chiêu đấy.”

“À?” Lần đến lượt Sang Hưng Hạo ngây .

Đệ đột nhiên một cảm giác bất an như đánh úp, rõ ràng tỷ tỷ thứ gì đều nghĩ đến đầu tiên, bây giờ thành Tiểu Chiêu .

“Vì trong thôn tư thục, là một vị ngự sử đại nhân, ngươi hãy học , cũng đỡ chạy khắp thôn cả ngày, đen mấy phần .”

Chuyện cần cả nhà cùng bàn bạc, Sang Du tự quyết định.

Nàng sớm Sang Hưng Hạo học, nhưng mãi gặp tư thục nào tuyển học sinh mà gần nhà, nên đành thôi.

Sau khi quyết định chuyện , nàng Tiểu Chiêu, mỉm hỏi: “Tiểu Chiêu học ?”

Chỉ một gói hạt ớt đó, nếu thể trồng ớt bình thường, đừng là chỉ cho Tiểu Chiêu học, cho dù là nuôi cô bé cả đời, Sang Du cũng nguyện ý.

Hiển nhiên ngờ cơ hội lựa chọn, Tiểu Chiêu ngẩn lâu mới nhận là đang hỏi .

Loading...