Lưu đày ba nghìn dặm, ta nhờ tài nấu nướng đưa cả nhà thăng tiến - Chương 186: Chuột xạ hương đực

Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:03:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sang Du để ý đến nên cũng bận tâm những điều đó, nàng cẩn thận nghiên cứu một lúc, cuối cùng thể xác định, đây đích thị là một tổ chuột xạ hương.

Nhìn những vết cào nhỏ li ti ở hai bên miệng hang, hẳn là một tổ đang sử dụng.

Tìm hang ổ , những việc cần làm tiếp theo đơn giản hơn nhiều.

Sang Du bảo Sang Vĩnh Cảnh gọi Sang Hưng Gia trôi theo dòng nước đến về, còn thì bắt đầu đào bới rễ cây quanh đó.

Đã dùng bẫy bắt chuột xạ hương, thì dĩ nhiên thể thiếu mồi nhử.

Chuột xạ hương thích nhất là tích trữ rễ cây, cùng với cá tôm các loại thức ăn mùa thu đông. Cá tôm bắt phiền phức, nhưng rễ cây thì khắp rừng đều .

Đợi khi Sang Vĩnh Cảnh dẫn Sang Hưng Gia trở về, trong tay Sang Du nắm vài cọng rễ cây đào lên.

Thấy Sang Hưng Gia trở , nàng vội vàng gọi lấy mấy cái bẫy , theo phương pháp mà vị thợ săn dạy, mở cơ chế kẹp của bẫy.

Tổng cộng sáu chiếc bẫy nhỏ, nàng chỉ dùng ba cái.

Một cái đặt gần lối tổ, hai cái còn đặt ở rìa vùng đất ẩm cách đó một nhất định.

Xung quanh mỗi chiếc bẫy và điểm kích hoạt đều đặt vài cọng rễ cây, bên còn phủ một lớp cỏ dại để che giấu.

Sau khi sự sắp đặt thỏa, Sang Du hiệu cho hai rời .

Sang Vĩnh Cảnh ba chiếc bẫy kẹp còn trong giỏ, khỏi hỏi: “Ba cái dùng ?”

Bố trí bẫy dĩ nhiên càng nhiều càng , còn giữ mấy cái dùng.

Sang Du khẽ lắc đầu: “Cứ giữ , ba cái là đủ , nếu ba cái đều bắt , thì sáu cái đặt hết cũng chẳng ý nghĩa gì.”

Bẫy chủ yếu dựa sự bất ngờ, đánh chỗ phòng , ba cái là nhiều . Bởi vì chỉ cần một cái kích hoạt, hai cái còn sẽ chồn hương nào mắc bẫy nữa.

Chớ xem thường sự nhạy bén và khả năng quan sát của loài vật, chiêu thức dùng một , những con vật thấy sẽ mắc bẫy nữa, đây là một trong những bản năng giúp chúng sống sót trong rừng rậm đầy rẫy hiểm nguy.

“Vậy .”

Sang Hưng Gia im lặng , lặng lẽ về phía khu rừng bên suối.

Nhận thấy ánh mắt , Sang Du chợt hỏi: “Đại ca, đang nghĩ gì ?”

“Những thứ đó… còn ở đó ? Có cần xác nhận ?” Sang Hưng Gia giấu giếm, trực tiếp suy nghĩ của .

“Nếu yên lòng, cứ xem là , sẽ , sẽ ở đây đợi .”

Sang Du thật xem những t.h.i t.h.ể tàn lụi động vật gặm nhấm, buổi tối nàng sẽ gặp ác mộng mất.

Không ngờ nàng sảng khoái đồng ý như , Sang Hưng Gia sững sờ cuối cùng vẫn lắc đầu từ chối: “… Ta vẫn .”

Lần coi như là đầu tiên thấy c.h.ế.t ngay mắt , nhưng t.h.i t.h.ể thì đầu tiên thấy.

Kinh thành phồn hoa, đông, tội phạm cũng nhiều, còn đa phần là đại tội, trọng tội, động một tí là cả nhà c.h.é.m đầu.

một vị đồng song bên pháp trường náo nhiệt, liền hùa xem.

Kết quả đến nơi, chỉ thấy những t.h.i t.h.ể treo lên thị chúng, liền nôn mửa ngừng, thậm chí còn sốt cao ngay đêm đó.

Từ đó dám bén mảng đến khu vực pháp trường nữa, nghĩ bụng t.h.i t.h.ể của bốn chắc cũng chẳng đẽ gì cho cam.

Đến đây chuyện thỏa, ba về đường cũ, về phía rừng trúc , chuẩn đào khoai mỡ.

Rút kinh nghiệm từ bài học , hai chiếc xẻng sắt và cán cuốc đều bọc vải bố, tiện dùng sức dễ làm đau tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/luu-day-ba-nghin-dam-ta-nho-tai-nau-nuong-dua-ca-nha-thang-tien/chuong-186-chuot-xa-huong-duc.html.]

Vẫn là Sang Du chọn vị trí, hai bắt đầu đào, đào mệt thì luân phiên đổi, đào đào dừng dừng cũng đào kha khá khoai mỡ.

Ban đầu Sang Du còn kiên nhẫn, đào hố để lộ mặt bên của khoai mỡ, lấy những củ khoai nguyên vẹn.

Đến khi đào nhiều hơn, nàng liền chút bực bội, trực tiếp dùng sức mạnh thô bạo mà nhổ, mà bẻ.

Dù lỡ tay bẻ gãy cũng , khoai mỡ gãy thể ăn trực tiếp trong thời gian tới. Nếu bảo quản lâu dài, thì thái lát phơi khô, nấu cháo mà ăn.

Còn về nửa củ khoai còn đất thì ? Dĩ nhiên là chôn cẩn thận, đợi sang năm mọc cái mới tiếp tục đào, thể lãng phí .

Thật sai, từ khi bắt đầu làm theo cách , tốc độ thu hoạch khoai mỡ của ba lập tức tăng lên đáng kể, những chiếc giỏ tre và túi mang theo nhanh chóng lấp đầy.

Nhìn qua kẽ lá xem sắc trời, cảm thấy còn sớm, Sang Du liền gọi ngừng hai cha con đang chuẩn tiếp tục đào hố.

“Gần đủ , chúng về thôi.”

Trên đường về, khi đến ngã rẽ dẫn bờ suối, bước chân Sang Du khựng .

Mặc dù trong thời gian ngắn như , chồn hương hẳn sẽ mắc bẫy, nhưng trong lòng nàng vẫn xác nhận một chút.

Mà rõ ràng chỉ nàng ý nghĩ đó, bước chân của Sang Vĩnh Cảnh cũng vô thức chậm , cuối cùng dừng hẳn.

“Du Nhi, chúng nên xem một chút ?”

“Được thôi!” Sang Du vốn do dự, khi lên tiếng liền lập tức đồng ý.

Nàng vốn định để Sang Hưng Gia ở giữ những củ khoai mỡ khá nặng đó, nhưng ngờ cũng , cuối cùng ba vẫn cùng đến đó.

Chuyến Sang Du ôm hy vọng quá lớn, chỉ nghĩ đến xem một cái về nhà.

Nào ngờ, còn kịp đến gần, từ xa thấy từng tiếng rít chói tai, giống tiếng chim nhưng sắc nhọn hơn.

“Đây là tiếng kêu của thứ gì ?”

Sang Vĩnh Cảnh rụt cổ , chỉ cảm thấy tiếng động khiến sống lưng ớn lạnh, như thể thứ gì đó sạch sẽ bám víu .

“Ta cũng chắc lắm, nhưng hẳn là bắt thứ gì đó , qua xem thử tối nay thể thêm món ăn .”

Sang Du cũng từng thấy tiếng , trong lòng thầm nghĩ, lẽ là loài chim nhỏ nào đó mổ rễ cỏ bẫy kẹp, cẩn thận mà tóm lấy.

Càng về phía , càng gần vị trí bẫy kẹp, tiếng kêu ngắn ngủi và cao vút càng trở nên rõ ràng, thỉnh thoảng còn xen lẫn một hai tiếng “chít ——” hoặc “xuyt ——” the thé.

Đến khi đến gần, đợi Sang Du lên tiếng, hai cha con bên cạnh rõ sinh vật bẫy kẹp xong, lập tức phá lên.

Ngay cả khóe miệng Sang Du cũng nhịn mà nhếch lên, quả là hữu tâm trồng hoa hoa chẳng nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh, chỉ nghĩ đến xem một cái về, nào ngờ một đòn trúng đích.

Nửa kẹt trong bẫy kẹp, thể nhúc nhích chút nào, chỉ thể phát tiếng kêu thảm thiết, thứ đó chính là một con chồn hương.

Thấy bọn họ đến gần, con chồn hương cảm nhận mối đe dọa, theo bản năng giãy giụa.

Chiếc chân bẫy kẹp kẹp lấy đạp mấy cái xuống đất, chỉ dịch chuyển một chút vị trí, thể thoát .

Thấy thể trốn thoát, nó chỉ thể phát âm thanh tương tự tiếng “xì xì” và tiếng “cạch cạch” của răng va , hòng cố gắng uy h.i.ế.p đối thủ.

Đáng tiếc hôm nay nó gặp là thiên địch trong tự nhiên, Sang Du những thấy sợ hãi, mà còn thấy tiếng kêu vô cùng êm tai.

Nàng vươn tay trực tiếp nắm lấy chiếc đuôi dài của nó mà xách ngược lên, về phía lỗ s.i.n.h d.ụ.c của nó.

Khi thấy hậu môn và lỗ s.i.n.h d.ụ.c xếp thành hình 'dấu hai chấm', hai bên gốc đuôi nơi tuyến xạ hương nhô lên rõ rệt, nàng cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một .

Chuyến quá đáng giá , những đào nhiều khoai mỡ, mà còn bắt con chồn hương đực tuyến xạ hương .

Loading...