Bà ngoại vì mà xảy chuyện, nếu dễ dàng tha thứ cho những , sẽ với linh hồn bà ngoại nơi chín suối.
Mẹ Ngô Tả ôm chặt lấy đùi : " Á Mai ơi, xin chị thương xót cho em , em mất hai đứa con trai , giờ mà còn lão Ngô nữa, đời em cũng chấm dứt ."
"Em chị đền cho hai mươi vạn tệ, tiền bạc cũng dư dả, nhà em đền chị ba mươi vạn, chị chỉ cần ký một chữ giấy bãi nại là ."
"Chị vì bản mà suy nghĩ, chị nghĩ cho Thanh Thanh và Hà Húc chứ, chỉ cần chị ký ba chữ, là ba mươi vạn đó chị."
Mẹ d.a.o động, tuy Bà , nhưng thể thấy rõ Bà động lòng điều kiện mà nhà họ Ngô đưa .
Tôi với Bà : "Nếu ký giấy bãi nại, sẽ còn con gái nữa."
Những ông bà lão xung quanh thấy ba mươi vạn thì hít một lạnh: "Ôi, bà ngoại của Thanh Thanh đúng là thương mà, về già làm gánh nặng cho gia đình còn kiếm ba mươi vạn cho con cháu."
"Thanh Thanh, con đừng hiểu chuyện. Chú Ngô con vẫn còn ở trong tù đấy. Con ít nhiều gì cũng từng ngủ với hai đứa con trai , nếu là ngày xưa thì đó cũng là bố chồng con đấy."
Những lời hổ mà cũng thể ư?
10.
Đó chính là thím Lục, lúc đó cãi tay đôi với bà ngoại . Tôi cố gắng nén cảm giác buồn nôn đang trào dâng trong lòng: "Bà đang ở linh đường của bà ngoại , những lời sợ quả báo ?"
Thím Lục nghển cổ: "Bà ngoại mày sống tao cũng thế. Miệng mọc mặt tao, tao gì thì , cái con nhóc con như mày chẳng chút nhân đạo nào."
Tôi gật đầu: "Bà thích chuyện thế thì nhiều tâm sự của cho . Cái miệng chuyện chắc rảnh rỗi mà đau mồm ."
Lời dứt, Lục Thím liền bắt đầu luyên thuyên: "Tôi với lão Ngô cũng coi như là uyên ương dại dột bao năm . Ông kết hôn với dì Ngô nhà các cô thì hai chúng qua ."
"Đàn ông nhà giường , lão Ngô ở trong tù cũng buồn bã lắm, mau bảo cô ký giấy bãi nại, thả !"
Lời dứt, chồng thím Lục công khai đ.ấ.m bà một cú: "Mày cái đồ nó dám lén lút với thằng họ Ngô, định cho lão tử làm thằng rùa rụt cổ bao nhiêu năm ?"
Thím Lục gào lên: "Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!"
Bà ôm miệng phát hiện , chỉ cần bà chuyện là miệng đau, nhưng khi mở miệng chuyện thì tuôn những lời thật lòng.
Bà như thấy yêu quái, ôm miệng lớn tiếng bí mật của , nhanh chóng bỏ chạy.
Ngay cả chuyện bà lén lút uống sữa bột của cháu nội, dùng khăn mặt của chồng để lau chân cũng bà la toáng lên cho cả làng .
Tôi khẩy Thím Lục bỏ chạy thục mạng, đó trông linh cữu cho bà ngoại .
11
Chiều hôm đó, thấy lén lút khỏi lều tang, Hà Húc lẽo đẽo theo . Tôi bất động thanh sắc theo.
Chỉ Hà Húc gặm giò heo : "Mẹ ơi, dì họ Ngô , nếu ký tên thì Bà sẽ cho hai con ba mươi lăm vạn."
"Mẹ ơi, dù bà ngoại cũng già , c.h.ế.t thì cứ để bà c.h.ế.t ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/long-nguoi-nong-sau/chuong-5.html.]
"Mình ba mươi lăm vạn, những thể trả tiền đặt cọc mua nhà, mà còn thể thuê một cửa hàng để kinh doanh nữa."
Mẹ lườm nó một cái: "Những lời cũng là nhà họ Ngô dạy con ?"
Hà Húc kéo tay Bà : "Mẹ ơi, bà ngoại cũng c.h.ế.t , nghĩ cho con chứ. Con về thành phố học."
"Con ở cái vùng quê , bọn họ đều bắt nạt con, con chị gái câm."
"Mẹ xem, lỡ chị con ngày nào đó khắc c.h.ế.t con thì ?"
Mẹ nghiến răng hạ quyết tâm: "Con với nhà họ Ngô , tối nay bảo Bà lén lút đến tìm . Con dọn dẹp đồ đạc, cầm tiền, ký giấy ."
Rồi đặc biệt dặn dò Hà Húc: "Đừng cho chị con , căn nhà của bà ngoại con để cho nó là quá đủ ."
Tôi vịn khung cửa, thì đối mặt với ánh mắt của .
Tôi lạnh lùng : "Muốn ? Không ai hết. Bà ngoại còn yên mồ yên mả, tha thứ cho kẻ hại c.h.ế.t bà, xứng làm con gái của bà ngoại ?"
Khuôn mặt méo mó, cũng giả vờ nữa: "Tôi xứng ? Tôi bao nhiêu năm nay ở bên ngoài chịu bao nhiêu khổ cực, nuôi dưỡng bà ngoại con, mà là bà phúc khí đó."
"Mày cũng nghĩ cho em trai mày chứ, em trai mày bố, còn kết hôn sinh con. Em trai mày sống , nhà họ Hà của chúng mày mới nối dõi."
Tôi khẩy: "Không ai ." Nói xong liền lều tang.
Mẹ ở phía ngừng mắng : "Là mày dẫn nhà họ Ngô đến, mày tao bất hiếu ? Chính mày hại c.h.ế.t bà ngoại mày đấy."
"Nếu mày thật sự thương bà ngoại mày, mày nên theo bà ! Mày nên c.h.ế.t !"
Tôi đầu mỉm với Bà : "Kẻ đáng c.h.ế.t là các , c.h.ế.t . Bà ngoại bảo khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!"
Một lúc , dì Ngô tới. Mẹ dường như vì giận dỗi mà ký giấy bãi nại cho bà ngay mặt .
Ngay khi Bà ký giấy bãi nại, ngoài cửa sổ đột nhiên gió bão nổi lên, trời sấm chớp đùng đùng. Những tia sét liên tiếp giáng xuống cách lều tang mười mét.
Mẹ và dì Ngô đều sợ đến ngây , kể cả một đang giúp việc tang ma.
Những lớn tuổi trong làng dùng ngón tay chỉ : "Á Mai ơi, con oán khí kìa. Con mau dập đầu lạy con !"
Mẹ giật thon thót đầu , quỳ xuống di ảnh đen trắng của bà ngoại : "Mẹ ơi, con cũng hết cách . Mẹ hãy thương con gái của !"
"Con bố, chồng, cũng , còn ai giúp đỡ con nữa. Con thể vì giận dỗi mà hủy hoại tiền đồ của Hà Húc !"
Tôi bên cạnh Bà , cúi đầu Bà .
Bà sự phản bội thành đơn giản chỉ là giận dỗi, Bà phản bội , cũng phản bội bà ngoại .
12
Hà Húc đưa ngón tay chỉ : "Mẹ ơi, chắc chắn là Hà Thanh Thanh lung tung .
Chị là miệng quạ, mỗi chị gì là y như rằng sẽ ứng nghiệm."