Lòng Người Nông Sâu - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-19 11:36:36
Lượt xem: 122
Tôi trời sinh miệng quạ. Ngày sinh em trai. Tôi, đứa bé bốn tuổi, câu đầu tiên trong đời – “Quỷ đòi nợ đến !” Bố thấy, liền cầm kim đ.â.m rách miệng , m.á.u chảy nhiều.
Bà ngoại đau lòng ôm lòng, giận dữ mắng bố : "Nó chỉ là một đứa trẻ thôi mà, cần thế !"
Tôi chớp mắt chằm chằm bố , dùng giọng mà chỉ bà ngoại thấy, một câu: "Ông sắp c.h.ế.t ."
Ngày hôm , chiếc xe tải lớn bố lái gặp tai nạn, khi tìm thấy thì nát bét thành một đống bùn.
—-
1
Mẹ nhận tiền tang lễ của bố xong liền đưa em trai Thâm Quyến, còn thì để cho bà ngoại.
Bà bố khắc chết, rằng là quỷ đòi nợ trời sinh.
Tôi chằm chằm em trai trong vòng tay Bà , thầm nghĩ, rõ ràng em trai mới là quỷ đòi nợ, là quỷ đòi nợ chứ?
Từ ngày đó, hiếm khi gặp . Dân làng hề chuyện từng mở miệng chuyện.
Dù lớn trẻ con ngang qua, đều gọi là "đứa câm, đứa câm".
Một vài đứa trẻ đáng ghét còn ném bùn : "Đồ con hoang cha , cút ! Bọn tao thèm chơi với mày ."
Lòng thiện ác của trẻ con đơn thuần, bà ngoại chống nạnh từng nhà mắng chửi vô cũng chẳng tác dụng là bao.
Hôm đó, khi bà ngoại về đến nhà, đang bên bếp trông nồi.
Bà ngoại móc từ chiếc túi vải của một quyển sách giáo khoa lớp một.
Bà xoa đầu , dịu dàng : "Thanh Thanh, hôm nay bà làm thuê, trả công cho bà bằng quyển sách . Bà dạy con học chữ nhé?"
Tôi lắc đầu, học chữ. Học chữ mà vui bằng đếm kiến chứ?
Bà ngoại, vốn hiền lành, nổi giận đùng đùng, ánh mắt sắc bén : "Không học chữ thì đừng ăn cơm tối nữa. Bao giờ nghĩ thông suốt thì mới ăn cơm."
Hai giờ , tìm đến bà ngoại, múa tay múa chân hiệu là học chữ.
Không nghĩ thông suốt, mà là nhận nếu thật sự học chữ, bà ngoại sẽ cho ăn thật, bụng đói .
Bà ngoại thấy , nét mặt nở nụ , vội vàng múc cơm cho : "Bà ngoại Thanh Thanh của bà là ngoan nhất, ăn xong cơm tối chúng sẽ học chữ."
Từ ngày đó, bà ngoại mỗi ngày đều dạy nhận một chữ. Bản bà thì sẽ hỏi hàng xóm.
Cứ như , đến khi tám tuổi thể nhận vài trăm chữ.
Tôi thể giao tiếp bình thường với bà ngoại bằng cách chữ. Tôi một chiếc bảng mà quý lắm.
Đó là đồ vứt như rác khi chuyển nhà ở Thâm Quyến. Bà ngoại giúp Bà , lén lút nhặt về cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/long-nguoi-nong-sau/chuong-1.html.]
Bà ngoại thể chuyện, chỉ là mở miệng. Bà với rằng chỉ là tương lai địa vị cao thường chậm .
2
Tối hôm mười hai tuổi, bà ngoại nấu cho một bát mì trường thọ thật lớn.
Trên bát mì sợi lúa mì còn đặt hai quả trứng chiên vàng óng, kèm theo hai cọng rau xanh mướt, trông vô cùng hấp dẫn.
Tôi ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ, vẫy tay hiệu cho bà ngoại cũng ăn khi còn nóng.
Bà ngoại tủm tỉm , hề động đũa: "Ăn mì trường thọ xong, Thanh Thanh của bà ngoại khỏe mạnh cả đời, sống lâu trăm tuổi nhé."
"Thanh Thanh mười hai tuổi , đại cô nương của bà ước nguyện sinh nhật gì nào?"
Tôi cắn đầu đũa suy nghĩ một lát, lấy giấy bút, nắn nót từng nét xuống: "Muốn ở bên bà ngoại mãi mãi, một gia đình hạnh phúc."
Trong nhà, hai bà cháu tình cảm ấm áp, ngoài trời cát bụi mịt mù gào thét, thời tiết dường như sắp mưa.
3
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ.
Tôi húp xì xụp bát mì thơm lừng, thắc mắc trong lòng.
Giờ ai mà đến chứ? Nhà ngày thường cũng chẳng mấy hàng xóm thiết, một bà lão góa bụa dẫn theo đứa cháu gái câm, ngày thường còn tránh xa, sợ dính phiền phức.
Tôi ngó đầu , thấy . Bà dẫn em trai nhà, mệt mỏi đặt túi lên giường.
Tôi mừng rỡ vô cùng. Mẹ hôm nay là sinh nhật , đặc biệt về để mừng sinh nhật ?
Mẹ cũng thấy , và bát mì trường thọ mặt . Bà nhíu chặt mày: "Hôm nay là sinh nhật mày ?"
Em trai kéo tay Bà : "Mẹ ơi, con đói , con cũng ăn trứng chiên." Mẹ để ý đến em trai, chỉ chằm chằm .
Tôi gật đầu, hiệu hôm nay là sinh nhật . Trong lòng chút mong chờ liệu mua quà cho . Rồi tự bác bỏ, trong ký ức của , thể nào một về mừng sinh nhật .
Mẹ đột nhiên sải bước xông lên, giáng cho một cái tát trời giáng, lóc om sòm: "Tao ngay mà, tao ngay mày là đồ chổi khắc tao! Sao mày c.h.ế.t hả?"
Tôi cái tát đó đánh choáng váng, mặt sưng tấy.
Lúc , bà ngoại cài then cửa nhà. Thấy đánh, bà vội chạy đến ôm đau lòng: "Con vô cớ đánh đứa trẻ làm gì hả? Hôm nay là sinh nhật mười hai tuổi của Thanh Thanh! Muốn lên cơn động kinh thì cút ngoài mà phát điên ."
Mẹ , bệt xuống đất, dùng ngón tay chỉ : "Cái con tiện nha đầu khắc con mà, !"
"Con sắp sửa đặt cọc mua nhà , mà hôm nay Hà Húc đốt cháy nhà để xe của !"
"Con đền hơn hai mươi vạn tệ đó, hơn hai mươi vạn tệ con vất vả tám năm trời tích cóp đều mất hết . Người còn cho con đưa Hà Húc khu dân cư ở nữa, ép con về ngay trong đêm."
Bà nước mắt lưng tròng : "Mày rốt cuộc là tai tinh chuyển kiếp ở hả, khắc c.h.ế.t bố mày, giờ đến khắc tao và em trai mày. Sao mày c.h.ế.t hả, tao cầu xin mày, mày c.h.ế.t , !"
Tôi tiếng gào thét khản đặc của Bà làm cho choáng váng, nước mắt nhanh chóng tụ trong hốc mắt.