LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2025-07-18 06:57:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hasan cùng Lam Anh dọn bát đĩa xuống bếp. Hắn vui vẻ với của cô:

“Hồi cháu còn nhỏ, dạy cháu tự làm việc. Tính cháu rửa bát gần ba chục năm đấy.”

Bà Ngọc Liên ngạc nhiên:

“Chúng từng ghé thăm vương quốc X. Cô nghĩ cháu dạy dỗ theo cách riêng như thế. Không ai cũng làm như Hasan. Mẹ cháu quả thực tư tưởng tân tiến đấy.”

Hasan nhoẻn miệng :

“Cháu chú chờ cháu một lát . Cháu rửa bát cùng Lam Anh đó sẽ lên nhà chuyện với chú ạ.”

Bà Ngọc Liên khẽ gật đầu. Đương nhiên bà trai cơ hội chuyện riêng với con gái bà.

Dù mới gặp nhưng bà thiện cảm với Hasan. Nghe “tin tình báo” con gái quen với một trai ngoại quốc khiến bà khỏi lo lắng nhưng xem điều đó là thừa . Hasan chín chắn và hiểu chuyện khiến bà cảm thấy yên tâm khi Lam Anh thiết với .

“Vậy hai đứa dọn dẹp nhanh lên. Sắp tới chương trình giải trí cuối năm lắm.”

Nói xong, bà tiếp lời:

“Để chuẩn ít mứt Tết và ô mai.”

Lam Anh theo bóng dáng rời của , khẽ thở dài. Bố cô thể hiện thái độ gì nhưng cô rõ ràng kết Hasan . Cô còn làm rõ chuyện vương gia rich kid gì đó nữa mà. Nếu như Hasan chỉ là một phóng viên bình thường thì mấy.

Hasan dáng vẻ bối rối của Lam Anh, nhẹ nhàng hỏi:

“Tôi đến nhà em như là quá đường đột ?”

Lam Anh ngước Hasan:

“Tôi còn phận thực sự của mà. Người quen chỉ là một phóng viên thôi. Tôi làm trong chốc lát thứ đổi nhanh tới . Người thể dùng chuyên cơ để chở về nước. Loại chà là mà cho cũng chỉ xuất hiện trong quốc yến mà thôi. Bố hỏi về xuất xứ của những quả chà là đặc biệt đó. Tôi chỉ ậm ừ cho qua chuyện…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-9.html.]

Hasan mỉm :

“Mẹ của vốn là một thường dân. Chính vì điều dạy dỗ khác các hoàng tử còn . Dù rằng cả là cùng một sinh nhưng ban đầu mang trọng trách của lãnh đạo đất nước còn thoải mái sống cuộc sống của riêng .”

Hasan cẩn thận úp từng chiếc bát lên giá ở gần đó :

“Việc cảm mến em, trai cũng . Anh còn mời em tới thăm hoàng cung nữa kìa.”

Lam Anh vội xua tay. Cô còn ngấm nổi cái tin làm gì đủ bản lĩnh tới thăm hoàng cung chứ.

Nói cô quan tâm tới Hasan là đúng nhưng giữa việc cảm mến và tiến xa hơn trong mối quan hệ cách lớn.

Thấy xuất hiện như bất ngờ. Tưởng rằng Hasan chỉ đùa thôi nhưng thực sự tới nhà cô. Hắn còn dành thời gian tìm hiểu văn hoá Việt Nam để tránh làm những chuyện thất thố mặt bố cô. Lam Anh cảm động, trái tim cũng vì mà loạn nhịp.

“Hasan…”

Hasan đưa tay vuốt nhẹ mấy sợi tóc mai của Lam Anh :

“Tôi mong em nghĩ tới phận của , sợ hãi, trốn tránh . Tôi dám hứa chúng sẽ một cuộc sống như bao cặp đôi khác bởi dù ít nhiều vẫn nghĩa vụ của .”

Lam Anh khẽ gật đầu. Đương nhiên là cô hiểu điều đó. Hasan là thành viên hoàng gia, dù rằng chẳng khác nào một chú ngựa bất kham nhưng những việc làm luôn vì sự thịnh vượng của vương quốc X.

Hasan đưa bàn tay của tới mặt Lam Anh:

“Em thể nắm tay ? Giống như hôm em động viên khi gặp tai nạn .”

Lam Anh ngượng ngùng, hai má dần đỏ lên. Có lẽ cô sự chân thành của làm cho cảm động .

Bàn tay của Lam Anh chạm Hasan thì tiếng hô lớn bên ngoài phòng khách khiến cô giật b.ắ.n :

“Dì ơi… dì ơi… Con lạc đà dì cho cháu đứt đuôi .”

Loading...