Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hasan mỉm , khẽ dấu cho Mahamud rời . Hắn dành trọn thời gian ở nhà của Lam Anh vì ườn tại khách sạn dạo phố nên sẽ nán lâu nhất thể. Hasan tin tưởng tuyệt đối an ninh tại đất nước nên Mahamud bám theo như thường lệ.
Hasan nhận chén nóng từ tay ông Thiên Minh, vui vẻ :
“Sau khi tới khách sạn cháu dạo quanh một vòng để cảm nhận về khí hậu và con tại thành phố . Cháu ngờ dân ở đây thiện tới .”
Bố của Lam Anh mỉm :
“Chú qua về cháu, cũng bài cháu . Chú thấy cháu chỉ quan tâm tới mảng thể thao mà còn am hiểu văn hoá các nước nữa.”
Hasan ngạc nhiên, ngước đàn ông đang mặt:
“Chú cháu từ ạ?”
Ông Thiên Minh khẽ gật đầu:
“Con gái chú sống một ở nước ngoài đương nhiên làm cha như cô chú khỏi lo lắng. chú một việc hỏi cháu…”
lúc , Lam Anh từ bếp lên, tay cô là mâm đồ cúng tất niên. Thấy Hasan cô choáng váng tới mức thiếu chút nữa vấp tà áo dài của chính . Chẳng thể ngờ nhanh như cắt, bước tới đỡ lấy Lam Anh và cả đồ lễ.
“Anh… … tới bảo ?”
Hasan nhoẻn miệng :
“Em mời nhưng thể đến thăm cô chú mà.”
Mẹ của Lam Anh tươi :
“Đã là bạn từ phương xa tới nhất định ở dùng cơm cùng cô chú đấy.”
Hasan chỉ chờ , lập tức nhận lời. Suốt cả buổi tối hôm đó chuyện với bố Lam Anh mà cần dùng tới một từ tiếng nước ngoài nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-8.html.]
“Hasan , cô sẽ nấu vài món thật ngon mà dùng tới thịt lợn để đãi cháu. Hôm nay cháu tới bất ngờ nên cô chuẩn .”
Mặc dù Hasan chỉ thể ăn bánh chưng chay và gà luộc nhưng bầu khí ấm cúng lâu mới thấy. Hasan tới híp cả mắt:
“Cháu cũng học gói bánh chưng.”
Bà Ngọc Liên mỉm :
“Mấy hôm nữa cô sẽ dạy cháu.”
Lam Anh vội xua tay:
“Hasan bận ạ. Anh dự định du lịch mấy tỉnh phía Bắc cơ.”
Hasan vui vẻ :
“Du lịch còn nhiều cơ hội nhưng trải nghiệm làm bánh dịp tết cổ truyền thì lúc nào cũng cô nhỉ. Cô hứa dạy cháu đấy nhé.”
Bà Ngọc Liên bật :
“Được . Được . Cô hứa.”
Dứt lời, Hasan sang thì thầm bằng tiếng Ả Rập:
“Với gia đình là quan trọng nhất.”
Lam Anh trừng mắt Hasan. Cái tên trời đánh là bố cô thông thạo tiếng Anh, Pháp, Tây Ban Nha và cả Ả Rập ?
Ông Thiên Minh con gái Hasan, tủm tỉm :
“Hai các con ăn xong lên nhà để bố hỏi chuyện.”