Khi Lam Anh tỉnh mặt trời lên cao, chính xác thì giờ ăn cơm trưa cũng là quá muộn chứ đừng tới là tỉnh giấc.
Lam Anh phát hiện Hasan rời phòng từ lâu. Có lẽ còn nhiều việc làm.
Lam Anh chọn cho một bộ quần áo dài tay và thắt thêm một chiếc khăn nhỏ nhằm che những vết hôn chói mắt. Nói Hasan là sói háo sắc sai nhưng Lam Anh hiểu việc xa lâu ngày khiến ai kìm nén cảm xúc quá nhiều.
Vừa rời khỏi phòng tắm, Lam Anh giật bởi Hasan đó từ khi nào. Hắn cô âu yếm nhẹ nhàng :
“Em ăn cơm nấu theo phong cách Việt ?”
Lam Anh vội lắc đầu:
“Em ăn như quen . Chúng nên làm khó đầu bếp. Hơn nữa còn đang chiến tranh như , đừng vì em mà làm ảnh hưởng tới bản .”
Hasan mỉm , vỗ tay hiệu cho bên ngoài mang đồ ăn . Chắc hẳn lúc Lam Anh đói, hơn nữa lâu và cô dùng bữa cùng .
Lam Anh lời cảm ơn với Hasan hỏi:
“Em nhắc tới và các chị dâu. Chúng tìm hoàng hậu Jasmin những khác thì ?
Hasan nắm lấy tay Lam Anh, dẫn cô tới sát cửa sổ, hiệu cho cô khung cảnh bên ngoài.
Người tấp nập, chăng đèn kết hoa giống như chuẩn mừng đại lễ. Hai màu đỏ và vàng cùng biểu tượng đại bàng tung cánh chính là hình ảnh tượng trưng cho sức mạnh của vương quốc X.
Có khi nào chiến tranh kết thúc? Đội quân của Hasan dành chiến thắng, thống nhất vương quốc như ?
Nước mắt Lam Anh trào , cô ôm lấy Hasan:
“Hoà bình … hoà bình đúng Hasan?”
Hasan gật đầu xác nhận:
“Thật đúng Lam Anh?”
Lam Anh gục Hasan, thành tiếng. Cuối cùng cô cũng đợi ngày , sẽ chẳng còn chuỗi ngày sống trong sợ hãi, lo mất của .
“Hasan, cách trang trí …”
“Em từng thấy đúng ?”
Lam Anh gật đầu thừa nhận. Mặc dù nhiều năm làm việc tại nơi nhưng cô từng thấy cách trang trí đặc biệt như .
Hasan nhẹ nhàng :
“Nó chỉ đơn giản là mừng chiến thắng mà còn là lễ đăng quang của tân quốc vương tại đất nước .”
Thấy Lam Anh bỗng nhiên đổi sắc mặt, Hasan cũng đoán phần nào lý do. Ở vương quốc X, quốc vương chỉ thể lập vợ là bản xứ làm hoàng hậu. Hắn Lam Anh chẳng màng tới vương quyền nhưng nếu lên ngôi chẳng sẽ giữ lời hứa với cô .
Hasan nắm c.h.ặ.t t.a.y Lam Anh :
“Đi… Anh em tới gặp một ...”
Lam Anh còn kịp hỏi quốc vương tương lai là ai thì Hasan dẫn cô tới căn phòng cách đó xa.
Một tay Hasan gõ cửa, tay còn vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y của Lam Anh.
“Người em tới gặp là và Adil.”
Lam Anh còn đang bối rối thì cánh cửa lớn mở . Một phụ nữ lớn tuổi trong trang phục truyền thống màu đen bước tới, đưa tay phía để chào đón Lam Anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-38.html.]
“Mau đây con gái.”
Lam Anh kịp hành đại lễ nên lo lắng, đưa mắt về phía Hasan cầu cứu, hỏi ý xem cô nên làm gì trong tình huống nhưng ai tủm tỉm , bước tới bắt tay cháu trai.
“Con để ý mấy thứ đó làm gì. Ở đây chỉ trong nhà với . Ta Hasan nhắc tới con nhiều , thật tiếc là xảy biến cố lớn nên mãi tới hôm nay mới thể gặp con.”
Hasan vui vẻ thêm :
“Nếu cho xem ảnh của em thì cũng thể thoát mấy đám do trai giới thiệu .”
Lúc , Adil lên tiếng:
“Cháu thì nghĩ chú vì thím mà làm nhiều chuyện như cũng đáng chịu tội lắm…”
Dứt lời, Adil tiến về phía Lam Anh và bà nội của .
“Cảm ơn thím vì luôn đồng hành cùng chú Hasan. Cháu chú luôn một cuộc sống tự do tự tại nhưng dù cháu vẫn cần sự trợ giúp của chú khi tiếp nhận vương quyền. Cha cháu từng dạy rằng khi bản thể vững chỉ thể dựa chú Hasan và bà nội mà thôi.”
Lam Anh thấy rõ áp lực đè nặng lên đôi vai của bé . Có vẻ từ nhỏ giáo dục theo cách riêng. Người chọn vẫn luôn những áp lực vô hình mà ai cũng thể cảm nhận và thấu hiểu.
Hasan mỉm , với Lam Anh:
“Sau lễ đăng quang của Adil, chúng sẽ về Việt Nam một chuyến. Tạm thời thể khôi phục đường bay, hơn nữa việc sử dụng chuyên cơ thời điểm nghĩ là nên. Cả hoàng tộc quyết định thắt chặt chi tiêu mong phần nào nhanh chóng khắc phục hậu quả của chiến tranh…”
Lam Anh tới quê nhà liền cảm động tới rơi nước mắt. Ở đó bố vẫn đang chờ tin bình an của con gái. Ngay cả Tuấn Hưng cũng vì cô và Hasan mà ở nơi . Có thể trở về bên bố chuỗi ngày đầy biến động nơi đất khách quê thực sự là điều Lam Anh dám nghĩ tới.
Cô khẽ gật đầu, nhẹ nhàng lời cảm ơn với Hasan.
Mẹ của Hasan mỉm :
“Con với Hasan còn lời cảm ơn như . Lần vì Adil còn nhỏ tuổi, quen với cương vị mới nên thể cùng các con để gặp ông bà thông gia. Đợt tới cùng con ? Ta cũng một đặt chân tới mảnh đất xinh hình chữ S.”
Adil tủm tỉm :
“Nhất định tới khi đó con sẽ cử hẳn một phái đoàn theo bà nội.”
Hasan vội xua tay:
“Đi dấu, nấu khói nha. Chỉ riêng việc trai là chú đây xuất hiện đủ rắc rối lắm . Cháu còn khua chiêng gõ trống cho tới xem nữa ? Thím cháu sẽ ngại tới mức dám ló mặt đường chứ.”
Dứt lời, Hasan sang Lam Anh:
“Anh đúng vợ?”
Lam Anh tủm tỉm . Hasan quả thực sai chút nào. Cô vẫn còn dạo cùng ngoài đường, ăn một cách thoải mái ở những quán quen.
“Cảm ơn .”
Adil thắc mắc:
“Tại thím cảm ơn nữa ?”
Hasan bật .
“Lam Anh như là một cách bày tỏ tình cảm với chú đó. Khi cô xúc động sẽ lời cảm ơn. Nếu chú sớm ngộ chân lý thì tới thời điểm cũng dám tin yêu .”
Dứt lời, Hasan nắm lấy tay Lam Anh xin phép rời . Dù phía còn ít thử thách nhưng chắc chắn cô làm bạn đồng hành, sẽ vượt qua tất cả. Nhất định sẽ một ngày và cô sống một cuộc sống tự do tự tại như nguyện ước…