LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 26

Cập nhật lúc: 2025-07-21 04:14:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuấn Hưng ngước chiếc trực thăng màu trắng sọc xanh bầu trời vương quốc X, khẽ mỉm . Ngay cả cũng khâm phục cái tên Hasan bin Said . Hắn chịu sự giày vò của cơn đau nơi cánh tay rỉ m.á.u mà vẫn thể suy xét chuyện một cách chu .

Theo như lời của lính cùng Tuấn Hưng thì vương gia Hasan hạng thường. Nói chẳng ngoa thì ngoài việc là một chơi giỏi hầu hết các môn thể thao thì Hasan chính là lính thiện chiến bậc nhất tại đây.

Có lẽ rằng chiến tranh, đổ m.á.u như là quá đủ . Tuấn Hưng thực lòng mong Hasan sớm ngày thống nhất đất nước, đưa bộ dân trở về cuộc sống thường ngày.

“Lam Anh… em tỉnh …”

Tuấn Hưng vui mừng reo lên khi thấy Lam Anh từ từ mở mắt .

“Anh ơi… em gặp Hasan…”

Tuấn Hưng bật , con gái yêu nhắc tới tên vị vương gia trong lòng cô mà bao ngày Lam Anh thể chuyện trở .

“Có uống nước ? Anh lấy cho em.”

Lam Anh cố gắng dậy nhưng hiện tại cô vẫn còn yếu nên cử động khá khó khăn.

Tuấn Hưng vội vàng tiến tới giúp cô nhưng nữ tổng quản và một vài hầu nữ mặt.

“Bác sĩ cứ để chúng .”

Tuấn Hưng bật . Hắn quên mất ở đất nước chuyện đều “chừng mực”.

Lam Anh nhấp một chút nước ấm :

“Cảm ơn các cô và các chị vì luôn lo lắng cho cháu.”

Nói xong, Lam Anh về phía Tuấn Hưng:

“Em cũng cảm ơn và giáo sư Smith nữa. Không ngờ thứ nước ngày hôm đó độc như .”

Nữ tổng quản mỉm :

“Người lo lắng nhất cho tiểu thư là vương gia đó. Ngài …”

Nữ tổng quản còn hết câu thì cánh cửa phòng mở . Hasan dường như quên mất cả phép tắc thông thường, chạy tới ôm lấy Lam Anh.

Nữ tổng quản hiệu cho tất cả những ở đó rút lui.

Bà nghĩ dù cũng thể “ép quá đáng” , vương gia dù cũng “lớn tuổi” , bà mắt nhắm mắt mở cho qua việc nam nữ thụ thụ bất .

Tuấn Hưng nhoẻn miệng :

“Cháu còn nghĩ để Lam Anh ở bên cạnh cô thì sẽ an tuyệt đối nhưng cháu xem xét . Rõ ràng cô dung túng cho Hasan.”

Nữ tổng quản bật , bà với Tuấn Hưng:

“Cậu nghĩ cần mạng sống ?”

Nghe thấy , mặt Tuấn Hưng chợt biến sắc. Có khi nào tên nho nhã nhưng con bên trong thực chất là bạo chúa ?

lúc , một hầu nữ mang tới hai cốc nóng cùng bánh ngọt.

“Tổng quản. Trà và bánh chuẩn xong.”

Nữ tổng quản hiệu cho Tuấn Hưng xuống sô pha:

“Chúng thảnh thơi . Cậu kể cho về mảnh đất hình chữ S , chúng để hiểu hơn về quê hương của tiểu thư Lam Anh.”

Tuấn Hưng vui vẻ nhận lời. Xem họ thực lòng yêu mến Lam Anh. Anh thể yên tâm phần nào khi cô thực sự tìm bến bờ hạnh phúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-26.html.]

“Vương gia… ngoài để tiểu thư còn nghỉ ngơi.”

Tiếng của nữ tổng quản khiến Hasan giật b.ắ.n . Chắc hẳn Lam Anh mệt mỏi nên ngủ gục xuống bàn, thậm chí gõ cửa cũng chẳng hề . Vừa còn định hôn trộm Lam Anh một cái, chẳng ngờ đầu óc lâng lâng, bàn chân như rời khỏi mặt đất nên quên cả việc khép cửa phòng.

Thấy vẻ mặt nuối tiếc của Hasan, nữ tổng quản nghiêm giọng :

“Mấy hôm là ngoại lệ, hiện tại tiểu thư đang say giấc, nếu ngài còn dám làm càn sẽ khách khí .”

Hasan khẽ gật đầu:

“Ta … Ta sẽ làm phiền cô .”

Tổng quản hài lòng:

“Hơn nữa tiểu thư mới tỉnh , cần thời gian để hồi phục. Ngài cẩn trọng, đừng khiến tiểu thư mệt mỏi mà sinh bệnh.”

Hasan ho khan vài tiếng. Có tổng quản để ý tới vết bầm tím môi của Lam Anh ? Cô vô tình va cửa nhà tắm mà chẳng ai tin. Hắn thề bản trong sáng, hôn cũng nhẹ nhàng, nào dám dùng cái kiểu khiến con gái nhà c.h.ế.t ngạt chứ.

Lam Anh mở mắt, ngạc nhiên khi thấy cả Hasan và tổng quản ở đó. Cô nhỏ giọng :

“Cháu… cháu xin . Cháu ngủ quên mất…”

Dứt lời, cô vội vàng gập cuốn sách đang dở nhưng đó là sách bằng tiếng Ả Rập, Hasan chỉ cần lướt qua nội dung.

“Tổng quản… riêng với Lam Anh.”

Nữ tổng quản tủm tỉm . Nhất định vương gia hỏi Lam Anh vì học những quy tắc trong hoàng cung. Đương nhiên đây là kiệt tác của bà . Lam Anh hiểu thêm về cách ứng xử để tránh mắc nhưng quyển sách cổ nhắc tới những việc mà một như vương phi nên làm.

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Lam Anh, Hasan tủm tỉm :

“Em nhiều ?”

Lam Anh thành thật :

“Mới chỉ trang đầu tiên nhưng… nhưng… em… hiểu hết ý…”

Hasan kéo cô lòng, giải thích:

“Tổng quản làm khó em . Đây là sách cổ, hơn nữa nó dành cho những cô gái tiến cung mà thôi.”

Lam Anh ngước Hasan:

“Em ý đó. Em chỉ nên làm gì và nên làm gì để tránh làm mất mặt .”

Hasan hôn nhẹ lên trán của Lam Anh:

“Đương nhiên là ...”

Nói xong, Hasan tiếp lời:

“Anh cũng mới chỉ nhắc tới cuốn sách đó chứ từng . Anh thể nghiên cứu cùng em.”

Lam Anh vui vẻ :

“Vậy ngày mai cùng xem ?”

Hasan bật , cô nàng đuổi khéo đây mà. Đương nhiên là rời làm gì chuyện đơn giản như .

Hắn đặt tay lên môi của :

“Có thể chủ động hôn ?”

Lam Anh hổ, hai má đỏ bừng. Cô kiễng chân hôn nhẹ lên môi Hasan nhưng nhanh chóng giữ lấy Lam Anh, cúi biến nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước thành một nụ hôn nồng nàn, say đắm.

Nữ quản gia và đám hầu nữ vội vàng che mắt. Để xem ngày mai tiểu thư lấy cớ va cánh cửa nữa . Rõ ràng cái cao lớn mới là nguyên nhân của những dấu vết lạ.

 

Loading...