LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 11

Cập nhật lúc: 2025-07-19 06:55:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Thiên Minh Lam Anh :

“Người vì con mà tới. Bố nghĩ con cũng nên đưa Hasan ngắm phố phường một chút cho đây đó. Hơn nữa, Hasan con hứa làm phiên dịch cho . Chúng thể nuốt lời như Lam Anh.”

Chuyện cô “trốn nợ” mà tên Hasan cũng kể cho bố cô . Lam Anh cúi gằm mặt, lí nhí một câu:

“Vâng.”

Hasan vui mặt, vội vàng tạm biệt theo Lam Anh. Tới thăm nhà bạn gái là việc hệ trọng, cảm thấy còn căng thẳng hơn cả những theo phái đoàn ngoại giao của vương quốc X.

“Đợi với.” 

Lam Anh choàng thêm khăn :

“Còn nhanh là chẳng còn chỗ chen chân tứ gia.”

Hasan nhoẻn miệng :

“Em gọi là gì?”

“Tứ gia. Không ?”

Hasan lắc đầu:

“Trước mặt em thì chỉ là Hasan thôi. Em cần để ý mấy chuyện đó.”

Lam Anh vui vẻ :

“Đừng hối hận đấy nha. Tôi sẽ khách khí ."

Dứt lời, cô đưa hộp mứt gừng cho Hasan:

“Cái làm ngon lắm. Ăn sẽ lạnh.”

Hasan mỉm , nhận món đồ từ tay Lam Anh:

“Cảm ơn em.”

chuẩn tinh thần nhưng Lam Anh vẫn khỏi xuýt xoa mỗi khi gió lạnh thổi tới. Đã lâu cô mới dịp tận hưởng khí lạnh như . Tại vương quốc X, khí hậu tương đối ôn hoà, quanh năm ấm áp nên sức chịu đựng của cô giảm sút thì .

Lam Anh liếc trai bên cạnh , trông chẳng vẻ gì là rét giống cô cả.

“Này… lạnh đấy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-11.html.]

Hasan lắc đầu:

“Bình thường mà. Tôi nhâm nhi mứt gừng em đưa thấy dễ chịu lắm.”

“Tôi cũng nhưng vẫn chịu .”

Hasan quanh, nhỏ giọng :

“Lam Anh… ở đất nước của em nam nữ thể hiện tình cảm công khai ?”

Lam Anh bật khi câu hỏi :

“Đương nhiên , một đất nước tự do mà, chỉ điều đừng làm gì quá lố chửi cho đó.”

Hasan gật gù. Ở vương quốc của thì khác hẳn. Chính xác thì các cặp đôi khi đường đều nắm tay khoác vai chứ đừng tới thơm má hôn môi.

Hắn quanh một lượt như để kiểm chứng câu trả lời của Lam Anh mạnh dạn nắm lấy tay con gái thương.

“Như sẽ ấm hơn.”

Lam Anh thành tiếng:

“Tôi chỉ đang về tự do ở đất nước chứ …”

Lam Anh còn hết câu thì Hasan cúi hôn lên môi cô. Khoảnh khắc môi chạm môi cũng là lúc pháo hoa rực sáng bầu trời. Lam Anh ôm chặt tới mức dùng hết sức lực cũng chẳng thể khiến Hasan lay chuyển, chỉ thể dựa tiết tấu của mà hô hấp.

Hai má Lam Anh đỏ bừng như trái cà chua chín:

“Hasan… …”

Hasan nhoẻn miệng :

“Chúc mừng năm mới.”

Nói xong, tiếp lời:

“Lần tới sẽ đền bù cho em. Tại mà em kịp xem pháo hoa trực tiếp.”

Lam Anh vội lắc đầu. Cái tên Hasan thực sự đáng tin. Hắn nhanh như tên lửa đạn đạo . Cô và mới là đầu chơi bên ngoài hôn tới mức đầu óc cuồng, nếu còn thứ hai nhất định sẽ yên.

“Hasan. Anh khách sạn . Chỗ cách đó xa . Tôi tự về nhà .”

Hasan theo bóng dáng của Lam Anh, khẽ mỉm . Không ít tưởng tượng tới nụ hôn đầu của hai bọn họ, lẽ sẽ là nụ hôn một du thuyền tại vương quốc X, ít nhất cũng tại nhà hàng sang trọng nơi căn phòng riêng dành cho khách VIP. Thật ngờ là giữa chốn đông , ngay trong khoảnh khắc chuyển giao từ năm cũ sang năm mới. Hasan đưa tay chạm nhẹ môi của , mùi hương hoa hồng thoang thoảng môi của Lam Anh còn vương vấn quanh đây. Nhất định khi về vương quốc X, sẽ dành thật nhiều thời gian ở bên cô.

 

Loading...