Lệ Tổng, Chồng Cũ Phu Nhân Lại Tới, Anh Mau Đuổi Theo - Lệ Tư Niên & Ôn Tự - Chương 484: Em đang uy hiếp anh à?

Cập nhật lúc: 2025-10-07 01:45:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Tự siết chặt điện thoại, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt: “Là sai phế thầy Hạ ?”

Lệ Tư Niên khựng một giây.

Cuối cùng cũng hiểu vì thành thế .

“Không .”

Giọng vô cùng điềm tĩnh, từng từ từng chữ đều rõ ràng:

“Anh nhiều vệ sĩ, nhưng ít khi dùng. Anh nhận dùng vài , nên thấy quen mặt.”

Anh sợ gài bẫy.

Loại chuyện thế gặp nhiều đến mức麻木, nhưng khi thấy phản ứng của Ôn Tự, vẫn nhịn mà siết c.h.ặ.t t.a.y cô.

Anh để ý cảm nhận của cô.

Để ý xem cô tin .

Ôn Tự đắm chìm trong đau đớn, thần trí như bay mất, lặng lẽ . Cô tin.

mũi dùi đều chĩa , nhưng cô hiểu tính cách .

Nếu Lệ Tư Niên thật sự căm hận Hạ Kinh Viễn đến , thể chờ đến tận bây giờ mới tay?

Hơn nữa, nếu làm, sẽ bao giờ chối bỏ. ... thì chứ?

Tin thì đổi điều gì?

Ôn Tự xoay định rời , kéo mạnh trở , buộc cô đối diện với .

Giọt nước mắt nặng trĩu rơi xuống tay . Nóng hổi, khiến lòng rối bời.

Anh nỡ thấy cô , càng chịu nổi việc cô khác. “Cậu đánh?”

Lệ Tư Niên cau mày:

“Bị đánh thành cái dạng gì, khiến em đau lòng đến mức ?”

Ôn Tự gần như tìm giọng của :

“Anh ... mất bàn tay .”

Sắc mặt Lệ Tư Niên trầm hẳn xuống.

Hạ Kinh Viễn là họa sĩ, từ bé học vẽ, đến ngày hôm nay tốn bao nhiêu năm tâm huyết.

Tuy còn tay trái, thể bắt đầu , nhưng... còn bao nhiêu cái mười năm để bắt đầu?

Khó trách Ôn Tự đau lòng đến .

Lệ Tư Niên ôm chặt cô lòng:

“Không , còn sống là .” Ôn Tự lặng lẽ rơi nước mắt.

Một lúc , cô đẩy .

Dường như đau đến mức còn cảm giác, trong mắt đỏ hoe chỉ còn hờ hững.

“Anh giấu USB trong vết thương, mang nó về.” Giọng cô khàn đặc, mắt cụp xuống:

“Anh xem .”

Lệ Tư Niên mím môi, lắc đầu:

“Không cần xem.”

“Anh xem? Thế thì xứng đáng với cái giá trả ?” Ôn Tự ngước mắt , môi nhếch lên đầy mỉa mai.

Ánh mắt căm ghét của cô khiến Lệ Tư Niên như kim châm. Anh nghẹn , hỏi:

“Ôn Tự, em đang hận ?” Cô trả lời.

Lệ Tư Niên hỏi:

“Em hận vì tin ? Nghĩ rằng chuyện của Hạ Kinh Viễn, cũng nhúng tay ?”

Hỏi xong câu đó, n.g.ự.c đau như bóp nghẹt.

Hôm đó khi Ôn Tự gặp chuyện, cô hoảng loạn đến mức tự chứng minh trong sạch, còn thì ?

Lạnh nhạt, tàn nhẫn, thậm chí thèm tin cô một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/le-tong-chong-cu-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-le-tu-nien-on-tu/chuong-484-em-dang-uy-hiep-anh-a.html.]

Giờ thì thứ như hóa thành một viên đạn, b.ắ.n thẳng tim .

Con luôn thể cảm thông cho khác, cho đến khi chính rơi cảnh đó.

Giờ thì hiểu cảm giác tuyệt vọng ngày đó của cô là thế nào. Cũng là cảm giác như c.h.ế.t chìm, ngạt thở từng .

Không khí trầm mặc phá vỡ bởi giọng của Ôn Tự:

“Chúng biến thành thế , chính là điều Tiêu Triệt và Giang Vinh Đình mong chờ nhất.”

Lệ Tư Niên ngờ trong tình cảnh cô vẫn rõ như . Anh đánh giá thấp khả năng chịu đựng của cô.

“Giang Vinh Đình tốn ít công sức để đối phó .” Sắc mặt u ám:

“Từ đầu đến cuối, mục tiêu của họ là em.”

Nếu ngày đó chịu nhún nhường, cầu hôn thời hạn, lẽ chuyện xa thế .

Ban đầu, Ôn Tự đồng tình với cách làm của , lấy cứng đối cứng.

bàn tay chặt của Hạ Kinh Viễn trở thành bóng ma trong lòng cô, khiến cô lùi bước:

“Lệ Tư Niên, chúng thua .” Vẻ mặt lay động một thoáng.

tính cách của Lệ Tư Niên vốn điềm tĩnh, nhanh chóng lấy vẻ bình thường:

“Thua nổi.”

“Em bắt cưới Giang Nặc.” Ôn Tự chăm chú:

“Chỉ cần buông bỏ trụ sở nước ngoài, chúng bắt đầu từ đầu.” Cả mối quan hệ với nhà họ Giang, cũng đoạn tuyệt luôn.

Họ còn trẻ.

Bắt đầu khó.

Lệ Tư Niên biểu cảm đáp:

“Buông bỏ tức là tuyên bố phá sản. Giang Vinh Đình sẽ càng dễ tay. Muốn vị trí mất ít nhất ba năm. Trong ba năm đó em theo chịu khổ chắc?”

Ôn Tự do dự:

“Khổ gì mà chịu ? Anh năng lực, nhà họ Lệ chống lưng,

cần ba năm cũng thể vực dậy. Chính vì Giang Vinh Đình phá hủy trụ sở của , mới cơ hội tay với em, với nhà của . Anh nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng hơn ?”

Ngực Lệ Tư Niên phập phồng dữ dội. Sắc mặt tối sầm .

Ôn Tự thấy đáp, cũng ép thêm.

Có nhà họ Lệ chống đỡ, K.M phá sản cũng đến mức c.h.ế.t . Ôn Tự :

“Lệ Tư Niên, hãy suy nghĩ kỹ . Anh còn một con đường nữa, đó là hòa với Giang Vinh Đình. Còn em... thì rời khỏi .”

Ánh mắt Lệ Tư Niên lạnh :

“Em đang uy h.i.ế.p ?”

Ôn Tự cảm nhận rõ ràng sát khí từ .

Người đàn ông ở vị trí cao bao năm, thể chịu nổi chuyện kéo xuống?

Cho nên dù kiệt sức, vẫn sống mái với Giang Vinh Đình. Người đàn ông trẻ tuổi và ngạo mạn nhất, để tâm nhất chính là… thắng. Là mặt mũi.

Còn những đau đớn mất mát? Anh chẳng bận tâm.

Ôn Tự bình thản :

“Em lấy tư cách gì để uy h.i.ế.p ? Chỉ là… nhắc một câu.”

“Không cần em nhắc. Cho dù chết, cũng sẽ đến cùng con đường .”

Ôn Tự há miệng, nhưng gì. Tài giỏi, lạnh lùng, khí phách – là .

Cứng đầu, đầu – cũng là . Cuối cùng, Ôn Tự như bừng tỉnh.

Hóa tình yêu trong đời chỉ là một sắc màu mới mẻ, cũng chẳng quan trọng.

Cô đột nhiên mất hết sức lực:

“Vậy thì cứ chơi một . Em theo nữa.”

Loading...