Lệ Tư Niên bất động. "Đừng bận tâm đến ."
Ôn Tự tức giận, "Anh thể đừng trẻ con như , cãi thì cãi , đùa giỡn với sức khỏe của làm gì chứ."
Lệ Tư Niên lạnh lùng , "Sợ gì chứ, c.h.ế.t đáng đời, em thể vui vẻ với khác ."
Ôn Tự cắn răng, dậm mạnh chân một cái. "Vậy nhất tối nay c.h.ế.t hẳn , sáng mai sẽ lôi nhà hỏa táng, sáng thiêu xong chiều rắc tro cốt xuống biển."
Lệ Tư Niên hé mắt, lạnh lẽo , "Rắc xuống biển làm gì, em bỏ tro cốt của kem làm một cái bánh, lúc em ở bên tình nhân mới thì lấy ăn mừng, ý nghĩa hơn ."
Ôn Tự rùng . "Lệ Tư Niên thật là ghê tởm."
"Còn ghê tởm hơn nữa." Lệ Tư Niên mặt biểu cảm , "Sau khi chết, hồn ma sẽ treo đầu giường hai mỗi ngày, xem là làm em sướng làm em sướng."
Ôn Tự chịu thua, "Cứ làm gì, cứ nhập , để hai cùng cảm giác tham gia, còn thử qua cảnh một một ma ba thăng hoa bao giờ!"
Lệ Tư Niên khinh thường khẩy. "Tôi c.h.ế.t em còn sướng, mơ ghê, với , kỹ thuật năng lực thì ích gì, châu Á mấy đàn ông thời gian và kích thước sánh bằng ?"
Ôn Tự suýt nữa lời khoác lác của chọc cho . Uống chút rượu là trời cao đất rộng. Ngầu tham gia cuộc thi ai dai sức nhất ?
Ôn Tự cảm thấy quan tâm đúng là tự chuốc lấy khổ, miệng lưỡi lanh lợi như , giống dáng vẻ đau dày. Mặc kệ cảm lạnh . Người khó chịu .
Ôn Tự bước phòng ngủ, đóng sầm cửa . Lệ Tư Niên nhắm mắt, thật sự là cứng đầu.
Một lúc , điện thoại của Trì Sâm gọi đến. Anh rõ ràng tỉnh rượu, tỉnh táo hơn một chút. "Tư Niên, về nhà ?"
Lệ Tư Niên tâm trạng buồn bã, "Về , một đàn ông lớn như lẽ nào vứt ở ngoài đường?"
Trì Sâm, "Em sợ uống say xảy chuyện, bên ngoài nhiều kẻ biến thái lắm."
Lệ Tư Niên hắng giọng, chút ý tự hào, "Không , Ôn Tự đặc biệt lái xe đến đón về."
Trì Sâm tò mò, "Hai hòa giải nhanh ?" "Không , cô đơn phương theo đuổi thôi."
Lời còn dứt, Ôn Tự đột nhiên mở cửa phòng ngủ. Lệ Tư Niên theo bản năng cúp điện thoại. Tiếp tục ngủ.
Cứ tưởng Ôn Tự ngoài quan tâm , ai dè cô chỉ ném một bộ đồ ngủ nam. Rồi còn gì nữa. Lệ Tư Niên, "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/le-tong-chong-cu-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-le-tu-nien-on-tu/chuong-444-co-ta-don-phuong-theo-duoi-toi.html.]
Anh càng thêm tức nghẹn trong lòng, dày khó chịu, đầu óc cuồng, ướt sũng, dính da thịt cực kỳ khó chịu. Chưa kể, Border collie chạy lạch bạch qua, cắp bộ đồ ngủ rơi đất về ổ chó của .
Lệ Tư Niên lạnh lùng nó. Border collie thích mùi hương đó, cuộn xuống.
Lệ Tư Niên giận sôi máu, về phía Border collie. Một tát tống nó . Border collie lùi vài bước, ngơ ngác .
Lệ Tư Niên nhặt quần áo lên, dù bộ đồ ngủ là do Ôn Tự mua, đồ đôi. Chất lượng thoải mái nhất. con ch.ó c.h.ế.t tiệt mới chạm , chứng ám ảnh sạch sẽ của tái phát, ghét bỏ. Đồng thời cũng tức điên lên.
Rõ ràng là cô sai , mà còn hung hăng hơn ai hết, còn dám ném quần áo để thị uy. Chẳng lẽ lát nữa còn đuổi ngoài?
Lệ Tư Niên càng nghĩ càng tức, âm u Border collie. Border collie nhận nguy hiểm, co giò định chạy. Bị Lệ Tư Niên một tay siết chặt cổ. Con chó kêu gào thảm thiết, cầu cứu Ôn Tự trong phòng ngủ.
Ôn Tự hiểu chuyện gì, thức dậy kiểm tra. Thấy Lệ Tư Niên đang xách con ch.ó về phía bếp. Ôn Tự hỏi, "Lệ Tư Niên làm gì ?" Chẳng lẽ tức điên , ăn thịt chó ?
Lệ Tư Niên mặt biểu cảm , "Tôi đau dày, để con ch.ó c.h.ế.t tiệt làm cơm cho ăn."
Ôn Tự, "..." Cô từng thấy Lệ Tư Niên say rượu thế . Giống hệt một đứa trẻ ba tuổi.
Lệ Tư Niên ném con ch.ó xuống đất, đó hai cha con trừng trừng, ai động tác gì. Ôn Tự khoanh tay, nghiêng đầu vẻ xem kịch, "Làm , cũng ăn chút."
Lệ Tư Niên cúi đầu huấn thị, "Nghe thấy , làm nữa mày sẽ lột da mày đó."
Ôn Tự, "Anh bớt gây chia rẽ ."
Border collie cụp đầu chạy ngoài. Lệ Tư Niên bắt nó , mà xắn tay áo lên, tự nấu ăn.
Dạ dày trống rỗng, chỉ axit dày và cồn, đau đến khó chịu. Không ăn gì thì .
Ôn Tự về phòng ngủ, chỉ xổm xuống vuốt ve chó, thỉnh thoảng ngóng động tĩnh trong bếp. Lệ Tư Niên đang ở đó.
Tiếng nước sôi xì xèo, kéo suy nghĩ của Ôn Tự về những lúc họ ấm áp bên . Cô thấy chú khủng long nhỏ ghế sofa. Sạch sẽ tinh tươm, dính một chút nước mưa nào.
Ôn Tự thầm mắng vô dụng, thể chút chuyện nhỏ làm cảm động, nhưng ánh mắt thể rời khỏi nó. Vô dụng thì chứ. Ai bảo cô thích nhiều đến !
Đang thất thần, trong bếp đột nhiên vang lên một tiếng "choang". Giây tiếp theo lập tức yên tĩnh. Ôn Tự trực giác mách bảo Lệ Tư Niên xảy chuyện, vội vàng dậy xem.