Lệ Tổng, Chồng Cũ Phu Nhân Lại Tới, Anh Mau Đuổi Theo - Lệ Tư Niên & Ôn Tự - Chương 334: Thanh toán dứt điểm với nhà họ Giang

Cập nhật lúc: 2025-10-07 01:40:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Tự yêu cầu Hạ Kinh Viễn cho xem bức ảnh chụp chung .

Bởi cô tính cách của Giang Nặc, chuyện trắng tay cũng thể bẻ cong thành đen.

Còn đối với Lệ Tư Niên, Ôn Tự thể thật sự giữ bình tĩnh, cô dám đảm bảo nếu bây giờ thấy ảnh, liệu còn đủ lý trí để suy nghĩ .

Sự thật thế nào, đợi Lệ Tư Niên trở về, nhất định sẽ tự rõ với cô.

Ôn Tự , “Thầy Hạ, về làm việc , còn dạy Hạ Dịch đánh đàn.” Hạ Kinh Viễn cô thật sâu.

Anh thở dài:

“Ôn Tự, em thật sự thích Lệ Tư Niên.”

Ôn Tự khẽ :

“Nếu thích , thì cần gì ở bên .”

Hạ Kinh Viễn hỏi tiếp:

em thấy chịu thiệt ?”

“Một bức ảnh lên điều gì cả, yêu đương kinh doanh, cần gì hảo tuyệt đối vì lợi ích.”

Ôn Tự thêm, chỉ chốt một câu:

“Tôi sẽ đợi Lệ Tư Niên đích giải thích với chuyện .” Hạ Kinh Viễn gì nữa.

Trước đây cũng từng yêu một con gái sâu sắc. Tình yêu thể khiến mất lý trí.

Khiến lúc nào cũng lo lắng, thấp thỏm.

Ôn Tự thể tin tưởng một cách vô điều kiện, bình tĩnh đến lạ. Không là vì yêu quá sâu, là… đủ yêu.

Tại nhà họ Giang ở D thị.

Phòng khách rộng lớn chìm trong một yên lặng.

Ba nhà họ Giang đối diện Lệ Tư Niên, mỗi một vẻ. Lệ Tư Niên bình tĩnh :

“Bác trai, bác gái, cháu nghĩ rõ ràng. Hai ý gì thì cứ thẳng.”

Giang Nặc mắt đỏ hoe định dậy, nhưng Giang Vinh Đình giữ chặt tay.

Ông Lệ Tư Niên, nghiêm nghị :

“Chúng ý gì khác. Cậu thành ý, chúng cũng thể lý lẽ. Cậu về , hai nhà đừng qua nữa.”

Lệ Tư Niên đến đây, mang theo chip của robot L.

Con chip do một Giang Nặc thành, thực tế thì phần lớn, tám mươi phần trăm là do Lệ Tư Niên thiết kế, Giang Nặc chỉ tham gia hai mươi phần trăm còn .

để trả món nợ nhân tình , Lệ Tư Niên dứt khoát nhường bộ dự án cho nhà họ Giang.

Robot L hiện tại là sản phẩm thành công nhất trong giới công nghệ.

Một khi tung thị trường, lợi ích mà nó mang thể tưởng tượng.

Lệ Tư Niên giao nó , chẳng khác nào tự chặt đứt miếng thịt quý giá nhất .

Mà lý do làm , chỉ để cho Ôn Tự cảm thấy yên tâm.

Tình cảm chân thành đáng quý, nhưng hậu quả của nó là đắc tội với Giang Vinh Đình.

“Bác Giang, chúng quen bao nhiêu năm, cần tuyệt tình như .” Lệ Tư Niên , “Cháu là hậu bối, làm việc phần nông nổi, nhưng bác chẳng lẽ nể mặt cháu chút nào ?”

Giang Vinh Đình khẽ lạnh:

“Cậu còn đến tình nghĩa? Lệ Tư Niên, ai chẳng Nặc Nặc là xem trọng nhất, vì Ôn Tự mà khiến con bé tổn thương thấu xương, từng nghĩ đến cảm nhận của ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/le-tong-chong-cu-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-le-tu-nien-on-tu/chuong-334-thanh-toan-dut-diem-voi-nha-ho-giang.html.]

Lệ Tư Niên thản nhiên:

“Nếu bác là cháu, đối mặt với bác gái và một phụ nữ khác, bác sẽ làm thế nào?”

Giang Vinh Đình hỏi :

“Cậu định cưới Ôn Tự ? Con gái điểm nào thua kém cô ?”

Giang phu nhân khẽ kéo tay chồng: “Vinh Đình, ông thế là quá .”

Lời dứt, ánh mắt Giang Nặc đầy oán độc sang , như thể trong đó mang theo sát khí.

Giang phu nhân khẽ nhíu mày, càng lúc càng thất vọng với cô con gái . Lệ Tư Niên thản nhiên :

“Chuyện kết hôn còn xa, cháu thể hứa điều gì. Cháu chỉ hiện tại, cháu chỉ ở bên cô . Có một việc khiến cháu vui, thì cháu bắt buộc giải quyết.”

Giang Vinh Đình giờ chẳng còn gì để nữa. “Thế thì còn gì để , !”

Giang phu nhân là bình tĩnh nhất.

dậy:

“Tiểu Niên, bác trai con quá nặng tình, con đừng để trong lòng.”

Lệ Tư Niên đáp:

“Cháu hiểu bác trai, nhưng cháu vì một chuyện nhỏ nhặt mà ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai nhà.”

Tình nghĩa chỉ là thứ yếu.

Lệ Tư Niên thêm một kẻ thù như Giang Vinh Đình.

Anh còn trẻ, nền móng đủ vững chắc, nhưng Giang Vinh Đình thì khác. Nếu thật sự trở mặt, đó sẽ là một cơn địa chấn lớn.

Giang phu nhân :

“Bác tiễn con.”

Lệ Tư Niên vội .

“Cháu bay chuyến sớm mai. Thời gian còn , cháu nhờ bác gái một việc.”

Giang phu nhân :

“Con cứ .”

“Bác gái giỏi nhất món rượu nếp viên trôi nước, bác thể dạy cháu làm một ?”

Giang phu nhân sửng sốt, buột miệng:

“Con làm món ngọt cho Ôn Tự ăn ?” Lệ Tư Niên gật đầu.

Như thể đó chỉ là một việc bình thường.

khi lọt tai Giang Nặc, đau đớn hơn cả cái chết. Cô vùng khỏi sự kiềm chế, lao đến gào thét:

“Lệ Tư Niên, tại đối xử với em như !”

“Từ nhỏ em thích , vì để theo kịp , em cố học hành dù thể trạng yếu ớt. bao giờ em lấy một .”

“Anh thích em, còn cho em hy vọng, trêu chọc em?”

“Cái con tiện nhân Ôn Tự đó cho ăn bùa mê thuốc lú gì, khiến trở nên rẻ rúng còn giá trị thế ?”

Sắc mặt Lệ Tư Niên lập tức lạnh xuống. “Cô gì về cô ?”

Giang phu nhân giật , vội kéo con gái . “Nặc Nặc, con năng chừng mực.” Giang Nặc hất tay bà , gào lên chua chát:

“Bà chẳng xứng làm . Vừa yếu đuối giả tạo, bằng một đầu ngón tay của ba !”

Giang phu nhân , như rơi xuống hầm băng lạnh buốt. Không kịp suy nghĩ, bà tát thẳng mặt Giang Nặc một cái.

Loading...