Chương 25: Nhiệm Vụ Máu – Cô Muốn Tôi Giết Anh Ấy?
Không khí trong hội trường RedCloud giờ đặc quánh mùi mồ hôi, mùi tình dục, và cả mùi nguy hiểm rình rập.
Sàn gỗ lạnh vẫn còn in dấu cơ thể Y Vân và Lục Trạch Minh — một dấu ấn thể xóa của dục vọng, chiếm hữu và sự trừng phạt lẫn yêu thương mãnh liệt.
Bóng Hoa Đêm bước tới, tay là một con d.a.o bạc.
Ánh đèn chiếu lưỡi d.a.o phản quang — lóe sáng như mời gọi g.i.ế.c chóc.
“Được . Hai thử thách đầu tiên... công nhận.”
“Cô vẫn yêu. Cô vẫn ham .”
Cô đặt con d.a.o xuống bàn gỗ giữa hội trường, rút từ túi áo một hồ sơ đen.
Kẹp trong đó là bức ảnh.
Y Vân .
Cả đông cứng.
Trong ảnh là Lục Trạch Minh – cạnh một đàn ông mặc áo blouse trắng, trong căn phòng thí nghiệm quân sự.
“Năm đó, chiến dịch tài trợ vũ khí sinh học cho tổ chức ai khác ngoài ‘L.T.M’ – tắt của tên .”
“Người đàn ông cô yêu… từng góp phần cái c.h.ế.t của hàng ngàn dân ở biên giới phía Bắc.”
Y Vân ngẩng đầu.
“Cô gì?”
Bóng Hoa Đêm nhếch môi.
“Tôi cô làm nhiệm vụ m.á.u cuối cùng mà cô từng thất bại.”
“Tiếp cận. Giao cấu. Rút thông tin. Và…”
Cô đẩy d.a.o về phía .
“Giết.”
Im lặng.
Cả hội trường chìm bóng tối trong một giây, như thứ gì đó trượt ngang niềm tin.
Y Vân siết chặt tay.
Tim cô đập mạnh như vỡ tan khỏi lồng ngực.
Cô sang Lục Trạch Minh, sâu mắt .
“Anh ... từng góp phần trong chiến dịch đó ?”
Lục Trạch Minh cô.
Không giấu. Không né.
“Phải.”
Y Vân lảo đảo.
“Anh ... dính đến vũ khí sinh học…”
“Anh trực tiếp tham gia.”
“ từng tài trợ một phần cho công ty vỏ bọc của dự án.”
“Anh lúc đó tiền tay ai. Cho đến khi thứ xảy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lay-nham-nu-dac-cong/chuong-25-nhiem-vu-mau-co-muon-toi-giet-anh-ay.html.]
Bóng Hoa Đêm bật :
“Cô ? Hắn vô tội. Hắn chỉ giỏi... diễn.”
Y Vân rút d.a.o khỏi bàn.
Tiếng kim loại chạm gỗ vang lên lạnh lùng.
Lục Trạch Minh nhúc nhích.
Anh bước , thẳng cô.
“Nếu em nghĩ đáng chết... đ.â.m .”
Cô run tay.
“Anh dễ như thế… sợ?”
“Vì nếu em còn tin yêu em, thì con d.a.o đ.â.m xuống .”
Tay Y Vân siết , mạch m.á.u nổi lên rõ rệt.
Bóng Hoa Đêm như điên.
“Một nhát thôi! Đâm ! Cô sẽ trở là nữ đặc công mạnh mẽ mà từng yêu!”
Y Vân nhắm mắt.
Rồi…
Soạt!
Con d.a.o rạch ngang — tim Trạch Minh, mà là da tay chính cô.
Máu trào . Đỏ tươi, nóng rát.
“Tôi g.i.ế.c .”
“ tự chảy máu... để kết thúc trò chơi bẩn thỉu .”
Cô ném d.a.o xuống, đầu bỏ .
Bóng Hoa Đêm lặng.
Không nữa.
Chỉ đôi mắt cô — đỏ hoe — đầy uất nghẹn, như mất thứ duy nhất còn sót từ một tình yêu phản bội.
Về đến biệt thự, tay Y Vân băng bằng lớp gạc trắng.
Lục Trạch Minh bên giường, gì suốt nửa giờ.
Cuối cùng, cô lên tiếng:
“Anh ... em thể tha thứ cho tất cả.
Chỉ cần... mỗi đêm, làm em quên hết.”
Anh , ánh mắt sâu và dịu hơn bao giờ hết.
“Vậy thì từ giờ… em sẽ cần nhớ nữa.”
Anh cúi xuống, hôn cô — dữ dội như khi, mà dịu dàng, chậm rãi.
bàn tay … xuống giữa hai chân cô, vuốt nhẹ, chạm sâu hơn.
“Anh sẽ làm em ướt cả khi em xin dừng .”