Lấy anh trai bạn thân - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-20 05:27:18
Lượt xem: 756

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Hứa Ngôn đến công ty, tôi nhanh tay bôi chút kem che khuyết điểm để che đi cặp mắt gấu trúc của mình sau đó vội vàng chạy đến tìm Hứa Thiến Thiến. Còn chưa kịp đến nơi, tôi đã lớn giọng gọi cô ấy từ xa:

“Thiến Thiến, mình đến tìm cậu đây! Cậu mau đem hết sự tình về chuyện tình cảm của anh trai cậu nói cho mình nghe đi! Nhanh lên!”

Hứa Thiến Thiến ngay lập tức xuất hiện trên ban công và nhìn tôi với cặp mắt sững sờ. Trước khi tôi kịp phân tích về phản ứng của cô ấy thì một giây sau tôi lập tức choáng váng. Một bóng dáng tao nhã nghiêng người đi ra khỏi cửa biệt thự, mỉm cười nhìn tôi.

“Lại đến tìm Thiến Thiến à!”

Bà ấy vẫy vẫy tay gọi tôi.

Tôi ngây ngốc đứng im tại chỗ, nếu không có gì sai sót thì đây chính là mẹ của Hứa Thiến Thiến.

Giây tiếp theo Hứa Thiến Thiến cũng đi tới, một tay ôm lấy cánh tay của bà ấy, một tay khác hướng về phía tôi vẫy vẫy, chớp đôi mắt to vô tội, nói với tôi:

“Chị dâu, mình muốn g.i.ế.c cậu! Cậu còn dám đến đây tìm mình!”

Tôi: “…”

Mẹ của Hứa Thiến Thiến: “…”

Tôi vội chạy đến che miệng cô ấy lại và cho cô ấy một ánh mắt cảnh cáo không được nhiều lời vô nghĩa.

Mẹ của Hứa Thiến Thiến sững sờ một lát, sau khi kịp phản ứng lại thì đi tới nắm lấy tay tôi.

“Con, con là bạn gái của Hứa Ngôn à?”

Vẻ vui mừng của bác ấy làm tôi giật mình.

Hứa Ngôn ơi Hứa Ngôn, người nhà của anh thực sự lo lắng cho chuyện hôn nhân đại sự của anh đó.

“Vâng…”

“Mẹ! Cô ấy chính là vợ của Hứa Ngôn!”

Hứa Thiến Thiến đẩy tôi về phía trước, lớn tiếng nói.

“Chào dì ạ!”

“Đã lĩnh chứng rồi? Thật sao?”

Mẹ Hứa Thiến Thiến có chút không thể tin được nhìn tôi, thậm chí còn nhìn thấy ánh nước lấp lánh trong mắt bà ấy.

Tôi có chút không đành lòng, nếu dì ấy biết được đây chẳng qua chỉ là một giao kèo giữa hai chúng tôi thì sẽ thất vọng cùng đau lòng đến mức nào chứ.

Tôi khẽ gật đầu, Hứa Thiến Thiến phía sau tôi đang không ngừng ẩn ý rằng có phải tôi nên đổi cách xưng hô rồi không.

Tôi khẽ mở miệng, nhưng không thể gọi thành tiếng.

Tôi chưa bao giờ có mẹ, cũng chưa bao giờ được trải qua cảm giác có mẹ và gọi tiếng mẹ là như thế nào, một xưng hô tưởng chừng như rất quen thuộc và gần gũi đối với hầu hết tất cả mọi người thì lại vô cùng xa lạ đối với tôi. Tôi nhìn dì ấy với ánh mắt áy náy:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lay-anh-trai-ban-than/chuong-7.html.]

Đọc tại Ổ Truyện nhé!

“Xin lỗi dì, con vẫn chưa quen lắm.”

Dì ấy vô cùng cảm thông còn an ủi tôi, nói rằng mấy cái đó không quá quan trọng.

“Mẹ, Hạ Linh cũng là bạn thân nhất của con, cô ấy kết hôn với anh hai vậy thì con với cô ấy thân càng thêm thân rồi!”

Thiến Thiến ôm chặt lấy tôi, vô cùng vui vẻ mà nói, tôi có thể nhận ra đây là cô ấy đang nói lời thật lòng, một phút xúc động tôi có cảm giác như người tôi kết hôn cùng là cô ấy chứ không phải Hứa Ngôn.

Cũng phải, dù sao thì Hứa Ngôn cũng đâu có tình cảm gì với tôi, vậy thì cứ coi như tôi kết hôn với Thiến Thiến cho nhẹ đầu.

Tối đến, dì Hứa đã chuẩn bị một bàn đồ ăn thịnh soạn để chiêu đãi tôi, đến giờ cơm bác trai cũng trở về. Tôi có chút hơi lo lắng và hồi hộp khi gặp họ mà chưa kịp chuẩn bị gì. Thiến Thiến thì vô cùng hào hứng, nói luyên thuyên không ngừng, hết nói về chuyện của tôi cùng với Hứa Ngôn lại nói đến chuyện của tôi cùng cô ấy.

“À đúng rồi, thằng nhóc Hứa Ngôn, hôm nay trong cuộc họp ở công ty nó không hề chú tâm, tâm trí cứ bay đi đâu lại còn không ngừng nhìn điện thoại, ây ya, tôi bảo nó tan làm thì cùng về nhà ăn cơm cũng không thấy nó về, cứ tưởng nó ở lại công ty tăng ca, kết quả vừa hết giờ đã không thấy nó đâu.”

Ông Hứa đột nhiên lên tiếng, lắc đầu bất lực nói.

Tôi rơi vào trầm tư, nghĩ đến những chuyện mà Thiến Thiến kể với tôi ngày hôm nay, chuyện yêu hận tình thù của Hứa Ngôn và Trần Tư Văn, tôi nghĩ có lẽ nào bây giờ anh ấy đang chạy đi tìm Trần Tư Văn rồi không.

Vậy càng tốt, tối nay không cần quay về, tạo điều kiện ở chung cho hai người đó.

Tối đến, tôi đang nằm trên giường của Thiến Thiến lăn lộn, thầm vui vẻ nghĩ mình thật chu đáo thì Hứa Ngôn gọi đến.

“Em đang ở đâu đó? Đã 10 giờ mà vẫn chưa về sao?”

Giọng nói lo lắng của Hứa Ngôn truyền đến từ điện thoại, tôi lập tức giảm âm lượng.

“Thật sự không về sao? Theo mình thấy thì anh trai mình chắc là đang nhớ cậu đấy.”

Thiến Thiến vừa nói vừa lục tìm đồ ngủ cho tôi.

“Em đang ở nhà bố mẹ anh, trong phòng của Thiến Thiến.”

Tôi nhẹ giọng trả lời anh ấy, cảm giác có gì đó không ổn, khuôn mặt lạnh của Hứa Ngôn xuất hiện trước mắt tôi.

“Em kết hôn với anh hay với Hứa Thiến Thiến?”

“Không phải chứ anh, thế này mà anh cũng ăn giấm được á? Thời gian em cùng Linh Linh quen biết so với anh không biết là dài hơn bao lâu đâu.” Không đợi tôi mở miệng, Thiến Thiến đã nhào tới giật lấy điện thoại trong tay tôi nói với Hứa Ngôn.

“Nếu tính từ lần đầu tiên gặp nhau thì anh biết cô ấy trước cả em đấy.”

“…”

Những lời của Hứa Ngôn làm cho cả tôi và Thiến Thiến đều ngớ người, hoang mang tột độ, không biết đến tột cùng là anh ấy có ý gì đây, hai đứa nhìn nhau mà không biết nói gì.

Cuối cùng là vì Thiến Thiến lưu luyến, không nỡ để tôi về nên đã thành công năn nỉ được Hứa Ngôn để tôi ngủ lại, nhưng anh ấy nói sáng mai sẽ qua đây để… đón tôi đi làm.

Đúng là cái đồ tư bản.

Đêm nay tôi lại bị mất ngủ, nghĩ tới những lời mà Hứa Ngôn đã nói lúc tối, chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên là khi nào nhỉ.

Loading...