Dù những ngày qua đầy biến động, vẫn cảm thấy choáng váng.
Tại khách sạn, Cố Ngạn Bác xong, bức ảnh đột nhiên : "Liệu chuyện là do họ âm mưu với ?"
Một yêu Phó Vi, một tán tỉnh Phó Vân Niên.
Tôi gọi con gái đến, chuyện với nó.
Phó Vi mũi mắt đỏ hoe, thì thầm: "Mẹ."
Không còn vẻ kiêu ngạo như thường lệ.
Nhìn nó vẻ oan ức, vẫn thấy xót xa, ôm nó lòng: "Không , ở đây, đừng sợ."
Con bé nức nở: "Mẹ, con xin !"
Không d.a.o đ.â.m thì đau, trải qua một vòng tròn, con gái cuối cùng cũng cảm giác phản bội là đau đớn như thế nào và cảm thấy một sự đồng cảm giữa những phụ nữ.
Tôi luôn nuôi dạy con bằng sự chăm sóc và hướng dẫn, nhưng gia đình Phó giàu , quá nhiều lời ngọt ngào, thiếu kiên định dễ khiến con lạc lối.
May mắn là cuộc sống cho con một cái tát mạnh mẽ, khiến con kịp thời đầu.
May mắn là lúc đó kiềm chế, ngăn con nhận cái tát đó.
Phó Vi kể về Hứa Bằng, con bé là sinh viên nghèo, còn là trẻ mồ côi, lớn lên nhờ sự giúp đỡ của nhiều , thành tích học tập .
Một ngày mưa, cứu con bé khỏi bọn côn đồ quấy rối, một thời gian dài, hai nảy sinh tình cảm và bắt đầu hẹn hò.
Tôi hỏi con bé tiết lộ chuyện gia đình .
Phó Vi gật đầu: "Hứa Bằng chăm chỉ và nỗ lực, luôn rằng quá khứ của gian nan."
Để an ủi , Phó Vi kể nhiều chuyện về gia đình, còn rằng bố chỉ một cô con gái duy nhất, tài sản của nhà họ Phó sẽ thuộc về cô, cô sẽ đối xử với Hứa Bằng.
Con gái ngốc nghếch , dẫn sói nhà mà .
Tôi tức giận, mắng con bé vài câu, giơ tay lên, Phó Vi co rúm .
Con bé cũng đang tức giận.
Cố Ngạn Bác : "Học một bài học, con sẽ ."
Tôi trừng mắt : "Nuông chiều con cái là g.i.ế.c con cái, nếu nó còn phạm như thì ?"
Cố Ngạn Bác đóng vai hòa giải: "Sẽ , Vi Vi , ?"
Phó Vi lập tức gật đầu, với ánh mắt nịnh nọt.
Người !
Rõ ràng con, mà thì lắm.
Tôi tức giận trút , nên ở nơi ai thấy, véo một cái thật mạnh.
Tôi thuê thám tử tư điều tra mối quan hệ riêng tư của Hứa Bằng và Khương Niệm.
Kết quả thật kinh khủng, thậm chí đứa bé trong bụng Khương Niệm cũng vấn đề.
10
Theo hồ sơ khám bệnh tại bệnh viện tư nhân, con của Khương Niệm sáu tháng, nhưng sáu tháng , Phó Vân Niên liên tục công tác nước ngoài, còn cùng .
Điều đó nghĩa là đứa con là của Khương Niệm và Hứa Bằng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-lai-cuoc-doi/chuong-7.html.]
Một tháng , Phó Vi xin nghỉ phép về nhà họ Phó. Vừa bước cửa, con bé suýt vấp ngã vì đồ dùng cho trẻ sơ sinh vương vãi khắp sàn nhà.
Bà nội mặt hồng hào tháo một chiếc vòng tay vàng, đeo tay Khương Niệm.
Thấy Phó Vi trở về, bà nội tỏ ghét bỏ.
"Sao cháu đột nhiên về ? Không học nữa ?"
"Đây là nhà cháu, tại cháu thể về?"
"Thôi, tùy cháu. Dù thì tài sản gia đình cũng thuộc về em cháu, cháu học tùy cháu."
Khương Niệm cũng giả vờ: "Vi Vi, con về đúng lúc lắm, tuần bố sẽ đính hôn, con xem chiếc nhẫn nào hơn?"
Con gái lắc đầu bỏ lên lầu.
Con bé quen với việc chồng thiên vị con trai hơn con gái và theo lời dặn của , con bé lấy một thứ trong phòng làm việc .
Khi xuống cầu thang, Phó Vân Niên trở về.
Hai gặp , Phó Vi mặt rời khỏi đó.
Phó Vân Niên kéo con bé : "Sao ? Thấy bố mà chào hỏi ?"
Phó Vi một cách bực bội: "Bố chỉ nghĩ đến con trai thôi mà, còn quan tâm đến con làm gì?"
"Ai dạy con như ? Bố là bố con."
"Ồ, thì ?"
Thái độ bất hợp tác và lạnh nhạt của con bé khiến Phó Vân Niên lúng túng.
Không hiểu , luôn cảm thấy trong ánh mắt con gái một thứ... thương hại?
Ánh mắt đó khiến khó chịu, nhưng thể rõ lý do.
Vừa định hỏi thêm, Khương Niệm đột nhiên gọi từ trong nhà, rằng em bé đá cô , bảo nhanh xem.
Phó Vân Niên lập tức phân tâm, đầu phòng.
Trong lúc vội vàng, để ý đến túi tài liệu và vali mà con gái đang cầm tay.
Buổi tối, Phó Vi và giường trò chuyện.
Con bé hỏi sẽ đối xử với bố con bé như thế nào.
Tôi con cái ám ảnh về hôn nhân, nên với con bé rằng sẽ đối xử với bố cô bé, ngược , sẽ cứu .
Con gái dậy: "Cứu ông ? Tại ?"
"Vì con."
"Mặc dù bố và ly hôn, nhưng con là con của bố, quyền thừa kế hợp pháp. Mẹ thể khác tính toán ông , khiến con mất tất cả."
Dường như con bé hài lòng với câu trả lời : "Nếu nghĩ như , tại quyết tâm ly hôn?"
Tôi vuốt ve đôi mắt ngây thơ của con bé, đôi mắt đen , giống Phó Vân Niên nhất.
"Vì yêu bản nhất, nên chịu đựng sự bất công trong tình yêu. yêu thứ hai là con, sẽ bảo vệ quyền lợi của con gái bằng cách thể."
"Mẹ là một ích kỷ, luôn đặt cảm xúc của lên hàng đầu. Trong tương lai, cũng con từ bỏ bản vì con cái, vì tiền, ?"
Phó Vi gật đầu: "Con xin vì đối xử với như ."
"Không , yêu con."