"Nguyên Nhi." Đi đến cạnh giường thấy hoàng hậu, hai mắt hoàng đế nóng lên.
Nguyên Nhi chính là nhũ danh của đương kim hoàng hậu, bà là thiên kim Quốc công phủ, từ nhỏ mang muôn vàn ánh hào quang, năm đó còn xưng là nhất mỹ nhân ở kinh thành, lúc bà và hoàng đế thành , trong thiên hạ đều đó là ông trời tác hợp.
ai ngờ cuối cùng biến thành dáng vẻ thế , tài nữ phong nhã tài hoa vô hạn năm đó biến thành nữ t.ử điên dại chỉ một đêm. "Nguyên Nhi, nhiều năm như , nhan sắc của nàng giống như vẫn còn ở , nàng vẫn xinh rung động lòng như thế nhưng tóc trẫm trắng xóa, nếu nàng tỉnh táo , nàng ghét bỏ ?"
Nhìn hoàng hậu qua năm mươi tuổi nhưng bà vẫn xinh như thiếu nữ, vẻ đăng chát lan khắp mặt Kiến Lạc đế, y khẽ nắm tay bà , lẽ vì bà điên dại nên tính tình đơn thuần, cũng vì mới khiến cho năm tháng để nhiều dấu vết gương mặt của bà .
Tay nắm chặt, hoàng hậu nâng đôi mắt trong trẻo nhưng rã rời Kiến Lạc đế, đó tiếp tục cái gối trong n.g.ự.c , vẻ mặt mềm mại, dịu dàng của bà vô cùng rung động lòng .
“Nguyên Nhị, tìm thấy hài t.ử của chúng , nàng thể tỉnh ? Nàng xeml" Kiến Lạc đế chăm chú hoàng hậu, đó bàn tay run rẩy lấy khóa trường mệnh trong n.g.ự.c áo , nhẹ nhàng đặt tay hoàng hậu.
Thế nhân đều hoàng gia chân tình nhưng với hoàng hậu mà Kiến Lạc đế dành một tấm chân tình cho bà , từ đến nay bao giờ y đổi, đặc biệt từ khi trở thành hoàng đế, cho dù trong cung bao cuộc chiến âm thầm đấu đá khiến y phiền lòng nhưng hoàng hậu vẫn là một chốn cực lạc trong trái tim y.
Càng lên cao gió càng lạnh, tuổi tác càng lớn y càng cảm thấy cô đơn, y hy vọng hoàng hậu thể tỉnh để tâm sự với y.
"Vinh Nhi..."
mà lúc ánh mắt vốn dĩ vẫn luôn đờ đẫn của hoàng hậu đột nhiên đổi, bà mở miệng thốt lên hai chữ, đó nước mắt bắt đầu tuôn như những hạt châu đứt chuỗi, một viên, hai viên, cứ như mà rơi xuống ngừng.
"Nguyên Nhi... Nguyên Nhi, nàng... Nàng tỉnh?"
Vinh Nhi là nhũ danh của Chu Anh Hùng. Nghe hoàng hậu thốt lên lời Kiến Lạc đế vô cùng chấn động, đó y nắm chặt vai hoàng hậu, kích động kêu lên.
"Vinh... Vinh Nhi..."
Hoàng hậu chỉ chằm chằm khóa trường mệnh trong tay, gọi tên một nữa.
"Hoàng hậu, nàng , nàng ..."
"A Lâm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/chuong-549.html.]
Nhìn nam nhân với đôi mắt đẫm lệ, đột nhiên hô hấp của hoàng hậu như nghẹn , đó bà đưa tay nâng gương mặt hoàng đế lên: "Nhìn ?" Kiến Lạc đế xổm xuống, sờ vành mắt đỏ bừng của hoàng hậu. ", là ! Nguyên Nhị, là ! Là !"
Kiến Lạc đế phủ tay lên bàn tay đang nâng mặt y, cuối cùng nước mắt cũng nhịn nữa mà rơi xuống, y nghẹn ngào lắc đầu ngừng.
Kiến Lạc đế sinh ngày tuyết đầu mùa nên nhũ danh của y là Đông Lâm.
"A Lâm, tóc của ..."
Nhìn Kiến Lạc đế mắt , trong mắt hoàng hậu hiện vẻ sợ hãi và mờ mịt, bà tự phong bế chính suốt ba mươi mấy năm, tất cả những đổi bên ngoài đều lọt mắt bà .
"Nguyên Nhi, đảo mắt ba mươi sáu năm , cuối cùng cũng đợi nàng tỉnh ."
Kiến Lạc đế vô cùng mừng rỡ nắm tay hoàng hậu, y vui đến phát : "Bây giờ là hoàng đế, nàng là hoàng hậu, tuổi tác của cũng qua sáu mươi , tóc làm bạc?"
"Xin ..."
Nghe Kiến Lạc đế , hoàng hậu sững sờ nhưng nhiều hơn mặt bà là Sự áy náy.
Đã qua nhiều năm nay, bà vẫn một mực đắm chìm trong thế giới của riêng , trốn tránh tất cả đau thương nhưng quên mất một cũng đau khổ như bà , cũng cần sưởi ấm và an ủi như bà .
"Giữa và nàng lời ? Nàng thể hồi phục chính là lễ vật nhất trời xanh ban cho ." Kiến Lạc đế , y nhẹ nhàng ôm hoàng hậu lòng .
Trên đời , y chỉ vẻn vẹn mấy điều vui thích thật sự, tất cả đều do nữ t.ử mang đến cho y, cho dù ba mươi sáu năm ba mươi sáu năm . Ngửi thấy mùi hương quen thuộc mà khiến vô cùng yên tâm, hoàng hậu vùi đầu n.g.ự.c Kiến Lạc đế sâu hơn. Thời gian qua mấy chục năm, lồng n.g.ự.c của vẫn ấm áp khiến bà yên lòng như .
Lắng lặng tựa n.g.ự.c hoàng đế lâu, lúc hoàng hậu mới chợt nhớ đến khóa trường mệnh trong tay , bà ngẩng đầu kích động Kiến Lạc đế hỏi: " , A Lâm... Hoàng thượng, tìm Vinh Nhi của chúng ?"
"Nguyên Nhi, lúc ngoài nàng hãy gọi như đây, gọi A Lâm là ." Kiến Lạc đế xuống cạnh hoàng hậu, vẻ mặt dịu dàng .
"Ừm" Kiến Lạc đế bà thâm tình như , hoàng hậu cảm thấy mặt như nóng lên nên vội vã cúi đầu xuống.
Nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của hoàng hậu, trong lòng Kiến Lạc đế vui vẻ nhưng đó cảm nhận một nỗi mất mát nên lời. Hoàng hậu vẫn xinh , trẻ trung như năm , mà y dần già .
Nhìn hoàng hậu vẫn phong nhã tài hoa như , Kiến Lạc đế cảm thấy ngại ngùng.