"Định đỉnh đỉnh..."
Kiếm và quạt va chạm vang lên tiếng kêu chói tai dứt trong cánh rừng yên tĩnh, trong thoáng chốc rừng cây tàn phá một cách bừa bãi, cát bay đá văng.
Nhìn chiêu thức càng lúc càng quỷ quyệt, sắc bén của Mộ Dung Húc, Quý Hiên Dật khỏi giật . Người thật lợi hại! Không những tài b.ắ.n cung cao siêu mà kiếm thuật càng siêu việt hơn! Nếu vì lập trường của song phương khác biệt, ngược Quý Hiên Dật kết bạn với . Chỉ tiếc nha đầu chỉ một.
"Võ công tệ!" lúc một chiêu kiếm của Mộ Dung Húc đ.á.n.h Quý Hiên Dật lùi , yên tại chỗ, vẽ mặt hờ hững, .
"Sẽ cho ngươi cái gì gọi là tệt"
Nghe Mộ Dung Húc lời , Quý Hiên Dật giận dữ. Người quá cuồng vọng! Vẻ mặt của Mộ Dung Húc giống như một trưởng bối, kẻ đang mặt chẳng qua chỉ là một tiểu bối. Thật sự đáng giận!
Thấy Quý Hiên Dật công kích một nữa, trong mắt Mộ Dung Húc lóe lên ánh sáng lạnh lùng, vẫn yên chuyển động nhưng khi Quý Hiên Dật công kích đến mặt, trường kiếm chuyển động chui qua khe hở nan quạt một cách chính xác. Thấy Mộ Dung Húc hành động thế , khóe môi Quý Hiên Dật khỏi lộ tỉa lạnh lùng, hai tay hẳn chế trụ cán quạt, chuyển động sẽ khiến trường kiếm rơi xuống khỏi tay Mộ Dung Húc.
Thế nhưng khiến Quý Hiên Dật khiếp sợ là sức mạnh của Mộ Dung Húc thoát khỏi dự liệu của , thế mà một tay Mộ Dung Húc hất văng quạt trong tay bay ngoài.
Ngay đó một chân lập tức đạp lên lồng n.g.ự.c Quý Hiên Dật, khiến văng ngoài, Quý Hiên Dật cũng phản ứng nhanh, lập tức khống chế cơ thể rơi xuống mặt đất.
"Phụt...
Một cước của Mộ Dung Húc vô cùng nặng, cuối cùng vẫn khiến Quý Hiên Dật chịu đựng , cổ họng vị tanh nồng, lập tức phun một ngụm máu. Mà cũng lúc cây quạt mạ vàng rơi chính xác tay Mộ Dung Húc.
"Vèo..."
Mộ Dung Húc nâng cổ tay, quạt bay thẳng đến chỗ Quý Hiên Dật, Quý Hiên Dật đưa tay đón lấy nhưng cũng lực đạo to lớn trong đó khiến chấn động lùi về hai bước.
Giờ phút Mộ Dung Húc, trong lòng Quý Hiên Dật cảm nhận cơn chấn động xưa nay từng . Người võ công cao cường như thết Hắn là ai2
"Ngươi từ bỏ thì đừng đến quấy rầy nàng nữa." Tra trường kiếm . vỏ, Mộ Dung Húc thờ ơ Quý Hiên Dật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/chuong-391.html.]
"A, gặp nào còn đến phiên ngươi quản." Đưa tay lau vết m.á.u khóe miệng , Quý Hiên Dật lạnh lùng Mộ Dung Húc : "Còn nữa, bao giờ từ bỏ, nha đầu là của , nàng thích chính là ."
Nghe lông mày của Mộ Dung Húc nhíu chặt , đó bằng giọng lạnh lẽo, âm u: "Nàng từ chối ngươi , ?"
"Thế mà lén khác chuyện. Hèn hại”
Nghe đến đây hai mắt Quý Hiên Dật trừng lên, giọng lạnh như băng: "Cũng đúng, một kẻ dám dùng mặt thật gặp , thấy ngươi cũng hạng quang minh chính đại gì."
"Ngươi cần dùng kế khích tướng! Ngươi , để ngươi là ." Mộ Dung Húc thản nhiên, thế mà hẳn thật sự đưa tay bóc lớp dịch dung mặt . Sau khi thấy rõ mặt thật của Mộ Dung Húc, Quý Hiên Dật mở trừng hai mắt, cả hẳn sững sờ. Hắn từng nghĩ đến Mộ Dung Húc là một thiếu niên tương đương tuổi .
"Ngươi... Đến cùng ngươi là ai?"
Lúc trong lòng Quý Hiên Dật còn bình tĩnh nổi, thế tuyệt đối một nông hộ tầm thường thể dưỡng , nếu đối thủ của là Mộ Dung Húc, dám chắc Thẩm Bích Thấm sẽ động lòng.
"Ta là ai quan trọng, quan trọng là..." Hai mắt Mộ Dung Húc ngưng tụ, giọng bỗng chuyển thành vô cùng lạnh giá: "Từ nay về , nàng thuộc về ."
Gió đêm châm chậm thổi, trong khí lành lạnh là sát khí trôi nổi lơ lửng khiến sợ hãi.
"Ha, quả nhiên khoác mà ngượng miệng. Nha đầu chọn lựa thế nào cũng chỉ dựa lời của ngươi." Quý Hiên Dật tin tưởng lòng của Thẩm Bích Thấm, với Mộ Dung Húc, nàng chỉ tình bằng hữu.
"Ngươi cho rằng còn cơ hội?" Mộ Dung Húc vẫn thản nhiên, : "Ngươi hiểu nàng ."
Nghe Quý Hiên Dật rơi im lặng. Nếu hôm nay Mộ Dung Húc lời lập tức phản bác nhưng khi chứng kiến thái độ quyết liệt của Thẩm Bích Thấm hôm nay, đột nhiên Quý Hiên Dật còn tự tin nữa.
"Ngươi rằng nàng là một cực kỳ kiêu ngạo, nếu như làm nàng thể chấp nhận chung chồng với một khác. Từ đến cuối ngươi chân chính tìm hiểu nàng." Hai mắt Mộ Dung Húc vô cùng tĩnh mịch, Quý Hiên Dật, lạnh lùng lên tiếng.
Quý Hiên Dật trả lời, chỉ im lặng, bàn tay trong tay áo nắm chặt. Chỉ cần nhớ đến ánh mắt quyết liệt của Thẩm Bích Thấm thì trong lòng †a là một trận đau đớn.
Hắn là thế tử, từ nhỏ đến lớn dù là chuyện gì cũng là khác thuận theo ý , với Thẩm Bích Thấm kiên nhẫn với nàng mà nay từng như với nào khác, đến biểu Tâm Vũ cũng từng trêu chọc hẳn đổi nhiều vì Thẩm Bích Thấm.
Hắn hiểu, lẽ nào tất cả những gì làm cho Thẩm Bích Thấm, nàng thấy?