Tô Kiều cô từ nhỏ năng lực xuất chúng, nhưng gia tộc xưa nay chịu cho cô chen chân việc làm ăn.
Còn với cô rằng giá trị duy nhất của cô chính là giúp gia tộc liên hôn, cô rõ ràng thấy đúng, nhưng chẳng hiểu tới ngày hôm quên .
Tôi chậm rãi ý thức , Tô Kiều hình như tự ý thức một chút.
Thế là bèn thăm dò: "Tô tiểu thư, cô thấy lạ là vì cô là nhân vật trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo, cô đổi hướng của nhân vật ? Tôi thể giúp cô."
Tô Kiều sững sờ, lập tức nghịch lọn tóc, nhạo:
"Cô cũng quá ghê, dù thực sự là nữ chính trong tiểu thuyết, từ nhỏ đến lớn thuận buồm xuôi gió, chồng cưới cũng là xuất chúng, tại đổi vận mệnh như , cô cho một lý do xem nào."
Tôi trầm mặc một lát, tàn nhẫn mở miệng:
"Cô là nữ phụ chanh chua độc ác."
...
Thế giới bỗng lặng ngắt như tờ.
Trong lúc hoảng hốt tựa như còn thể thấy thanh âm niềm tin sụp đổ.
Tô Kiều giận tái mặt: "Con hàng rác rưởi Lục Ngạo Thiên , cái thá gì chứ, giàu , theo đuổi từ đây sang Pháp còn đủ chỗ xếp hàng, thế mà dám để làm nữ phụ ác độc."
Chửi xong, cô thô bạo vung tay chỉ mặt :
"Được lắm, cô thuyết phục đấy."
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-bac-si-trong-truyen-tong-tai-ba-dao/6.html.]
Mở đường cho cô thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng.
Tôi với Tô Kiều nhanh bắt nhịp với .
Tôi hỏi cô : "Có Tô thị nhà cô và Lục Ngạo Thiên đều mua một công ty phần mềm tên là Phong Tín ?"
Tô Kiều gật đầu: " chú bác trong nhà đều là nhường cho Lục gia…"
Tôi: "Nhường cái rắm! Nghe , nhất định mua công ty , hiện tại họ đang nghiên cứu sáng tạo một trò chơi mà một năm sẽ bùng nổ cõi mạng."
Tô Kiều thuyết phục m.á.u nóng sục sôi, nhưng lúc lên kế hoạch, chúng phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.
Tô Kiều quyền lên tiếng, cô thuyết phục nhà, mà tính nhà thì tiền riêng của cô đủ.
Tôi nhẩm tính giá trị mớ đồ cổ mới hốt , bán hết áp cũng đủ, vẫn còn thiếu 20 triệu.
Tôi và Tô Kiều yên lặng về phía Tống Ngôn thu lu trong góc.
Tống Ngôn nước mắt: "Rốt cuộc các cô cũng nhớ tới ."
Tôi bước vỗ vai an ủi : "Nghĩ thoáng chút, đây chính là thiết lập nhân vật của , một quản gia mấy cảm giác tồn tại."
Tống Ngôn vẻ mặt gian xảo của , yên lặng che ngực: "Bán cái cũng đủ 20 triệu ."
Tôi: "..."
Tôi giữ cổ một câu: "Đi thôi, dê béo chắc cũng về nhà , tiếp tục về biệt thự làm thịt dê thôi!"