Trưa hôm , Phó Mặc Thần xách một thùng sữa và một thùng cháo bát bảo đến thăm .
"Kiều Kiều, mang thùng sữa và cháo bát bảo đầu tiên của mùa thu đến cho em, cơ thể em thế nào ?"
Tôi bĩu môi, "Cái còn đắt bằng buffet nữa."
Phó Mặc Thần xuống nắm tay , "Lễ vật nhẹ nhưng tình cảm nặng, đừng để ý mà."
Anh xuống bụng , ánh mắt đầy mong đợi.
"Em thật sự m.a.n.g t.h.a.i con của ?"
Tôi hất tay , "Không ."
"Còn đến làm phiền gì nữa, đến bệnh viện sợ Giang Thi Thi ghen ?"
Phó Mặc Thần bất lực thở dài, "Anh vô tình ném Thi Thi lên sofa gỗ gụ, cô bầm tím khắp , đưa đến bệnh viện nên mới rảnh rỗi đến thăm em."
Tôi với ánh mắt như thằng ngốc, chép miệng: "Anh tưởng còn là sofa kiểu u trong biệt thự , chất lượng cuộc sống của tụt dốc nhanh quá nhỉ."
Phó Mặc Thần gật đầu, "Ừm, tài sản đợi tháng mới giải tỏa, cứ cố gắng vượt qua giai đoạn ."
Tôi nhận lấy hai thùng hàng keo kiệt của mùa thu, phẩy tay bảo .
"Tôi nghỉ ngơi , về ."
Phó Mặc Thần lưu luyến ôm lấy , "Em đang giận , vẫn luôn nhớ em mà."
Tôi ghét bỏ đẩy : "Giả vờ si tình cái gì? Biết rõ khả năng giải tỏa tài sản, còn vội vã dùng một đồng để đuổi ."
"Sau khi chặn , tìm ?"
Phó Mặc Thần tủi : "Khu căn hộ cao cấp , bảo vệ rượt đánh."
"Một tuần lễ, thể xổm ở cổng chờ ? Tôi ngoài."
Anh thở dài: "Anh cần kiếm tiền trả tiền thuê nhà, ngày nào cũng mệt như ch.ó ."
"Gâu hai tiếng thử."
Phó Mặc Thần bực bội : "Em đừng giỡn."
"Anh cũng đừng giỡn."
Chúng một nữa vui vẻ mà chia tay.
Tôi dựa đầu giường uống sữa, thở dài thườn thượt.
Kiểu như Phó Mặc Thần sinh ngậm thìa vàng, khi trở nên nghèo khó chịu mượn tiền em, mà để tiểu thanh mai cùng làm kiếm sống, thật là kỳ lạ.
Ăn uống rẻ tiền, ăn mặc rẻ tiền, cả đều rẻ tiền, ngay cả năm trăm tệ cũng trả cho , đúng là quản lý tài chính kiểu gì.
Anh tiểu thanh mai, còn mở miệng nhớ , chắc chắn là máy lạnh trung tâm .
Tôi thể để hormone t.h.a.i kỳ làm mờ mắt, kẻo trở thành thứ ba chen chân khác.
Sau ba ngày theo dõi, bác sĩ cho phép xuất viện.
Tôi thắt dây an lái xe về nhà.
Khi qua một con đường vắng vẻ, đột nhiên một chiếc xe bán tải chặn đầu xe .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/kim-chu-cho-mot-dong-phi-chia-tay/chuong-3.html.]
Vài đàn ông mặc đồ đen bước , bắt cóc . Khi chiếc túi đen đầu kéo xuống, phát hiện đang ở trong một căn nhà trống.
Tên bắt cóc rút d.a.o dí mặt , "Muốn tiền mạng."
Tôi thở gấp, "Muốn tiền, mạng ."
Tên bắt cóc lớn tiếng: "Mày đùa tao , tao mày một bạn trai cực kỳ giàu , bảo mang mấy triệu tiền chuộc đến đây."
Tôi tỏ vẻ buồn bã: "Anh đang ở với tiểu thanh mai, bỏ rơi , sẽ đến cứu ."
Tên bắt cóc gãi đầu: "Đàn ông ai mà chẳng nhớ tình cũ, tao giúp mày kiểm chứng ."
Hắn lục túi lấy điện thoại của , tìm liên lạc tên "Máy rút tiền 1m85", gọi .
"Alo, mày là Phó Mặc Thần , Lâm Kiều Kiều tao bắt cóc , mang cho tao 9,99 triệu tiền chuộc, hơn một vạn cũng cần."
Người ở đầu dây bên khựng một chút.
Giọng Phó Mặc Thần vang lên đầy hoảng hốt: "Đợi một chút, sẽ đến ngay."
Khi thấy Phó Mặc Thần mang tiền chuộc đến cứu , cảm động đến phát .
Dù bỏ rơi , nhưng vẫn còn chút tình nghĩa, ba năm đó hề lãng phí.
Nửa tiếng , Phó Mặc Thần mặc vest chỉnh tề bước , nhưng tay .
"Thả cô gái đó , chuyện gì thì xông đây."
Tên bắt cóc ngơ ngác, "9,99 triệu tiền chuộc ."
Phó Mặc Thần phủi bụi vest: "Tôi đến , nơi đó chính là 9,99 triệu đang di động."
Tôi trợn mắt Phó Mặc Thần trói bên cạnh, "Anh bệnh ?"
Phó Mặc Thần giải thích với : "Tài sản đợi tháng mới giải tỏa, bọn họ bắt cóc sớm quá."
Mặc dù 9,99 triệu, nhưng nhà nào giúp mang tiền đến.
Tên bắt cóc lục túi lấy điện thoại của Phó Mặc Thần, "Bảo bối là ai?"
Phó Mặc Thần liếc , "Kiều Kiều của ."
Tên bắt cóc đắc ý nhếch miệng, "Đàn ông hiểu đàn ông nhất, bảo là quên tình cũ mà."
"Gọi điện cho ai để lấy tiền chuộc, mau."
Phó Mặc Thần hất cằm lệnh, "Tìm trong danh bạ nhóm nhỏ công ty, một tên là Tổ trưởng, gọi điện thoại."
Điện thoại kết nối, Phó Mặc Thần vội vàng : "Tổ trưởng, bắt cóc , giúp với ông chủ một tiếng, đừng trừ tiền chuyên cần của ."
Ông chủ nhận điện thoại, lớn tiếng chất vấn: "Vậy là cuộc họp hôm nay tới ? Mày bắt cóc thể , ngay cả an tính mạng của cũng quản , làm việc cái nỗi gì?"
Tên bắt cóc thấy tiếng gầm đó, lập tức cúp điện thoại.
"Cũng kinh tởm như ông chủ cũ của tao , khinh."
Hắn lật tìm trong danh bạ, "Tiểu Hồng Mai là ai?"
Phó Mặc Thần trả lời: "Bạn từ nhỏ của , cũng là yêu hiện tại."
Tên bắt cóc gọi điện báo cho Giang Thi Thi, bảo cô mang tiền đến.