2
Mở mắt.
Cơn đau đầu do say rượu ập đến.
Tôi cố gắng mở mắt, ánh nắng bên ngoài chiếu , chói mắt, khiến nheo mắt .
Gai xương rồng
Bộ não khởi động chậm chạp.
Ký ức khi say xỉn rời rạc như những mảnh vỡ.
Hình như... gặp Ôn Kỳ Hàn?
Ôn Kỳ Hàn!
Ngay lập tức tỉnh táo.
Khi say rượu, gì với Ôn Kỳ Hàn ? Nhớ lời bạn cùng phòng khi say như biến thành khác, khỏi lo lắng, nếu làm mất mặt mặt Ôn Kỳ Hàn, thì cả đời cần gặp nữa!
'Du Du, em tỉnh ?'
Bạn cùng phòng đột nhiên xuất hiện, ánh mắt đầy ý tứ: 'Tối qua em rượu cũng khá bốc lửa đấy!'
Theo lời kể của bạn cùng phòng, khi say, kéo Ôn Kỳ Hàn chạy sân vận động, kết quả tự kiệt sức ngã sân, cuối cùng là Ôn Kỳ Hàn đưa về ký túc xá!
'Cảm giác như hai tối qua đang... trốn chạy !'
Như sét đánh!
Tôi cảm thấy trời sắp sập, dám tưởng tượng cảnh kéo Ôn Kỳ Hàn chạy sân vận động sẽ như thế nào, chắc chắn kinh khủng!
Sau còn mặt mũi nào gặp nữa?
Tốt nhất là chuyển đến hành tinh khác sống!
Vì , xin phép giáo viên chủ nhiệm nghỉ ba ngày, trốn trong ký túc xá, hết.
Chờ chuyện qua mới xuất hiện.
Ngày đầu tiên nghỉ, nhận tin nhắn của Ôn Kỳ Hàn, hỏi để chìa khóa phòng hội học sinh ở ? Hôm nay ngoài vội quá, quên mang theo.
Chỉ và Ôn Kỳ Hàn chìa khóa phòng hội học sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-thich-gai-boc-lua-thich-em-duoc-khong/chap-2.html.]
Sau đó, thêm đang ở lầu.
Anh bảo mang chìa khóa xuống.
Anh đợi ở , kéo rèm cửa, phát hiện bạn cùng phòng ngoài.
Nên chỉ còn cách tự một chuyến.
Trước khi khỏi phòng, đeo khẩu trang.
Và đội thêm một chiếc mũ lưỡi trai.
Nghĩ rằng chỉ cần đưa chìa khóa cho Ôn Kỳ Hàn, sẽ lập tức bỏ chạy, đảm bảo kịp thấy bóng dáng !
Chạy càng nhanh, sự hổ càng đuổi kịp!
tưởng tượng thì , hiện thực phũ phàng!
Tôi đưa chìa khóa, nhưng Ôn Kỳ Hàn nhận?
Ngẩng đầu, phát hiện đang chằm chằm .
Tưởng nhận , định cho là ai, nhưng hỏi: 'Em ? Sao thành thế , khỏe ?'
Rõ ràng, Ôn Kỳ Hàn là ai.
Tôi giả vờ ho vài tiếng: 'Ừ, chìa khóa của đây.'
Ôn Kỳ Hàn nhận lấy: 'Em uống thuốc ?'
'À? Không , em ngủ một giấc là khỏe, chào !'
Không đợi Ôn Kỳ Hàn , chạy như bay.
Cũng chạy xa, chỉ đến góc hành lang thì dừng.
Thò đầu —
Ôn Kỳ Hàn .
Tôi tự chế giễu , rốt cuộc đang mong đợi điều gì?