Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:04:21
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy tiểu nhân đáng thương nước mắt giàn giụa, Khương Thanh Mạn đau lòng ôm y lòng, nhẹ nhàng vỗ về an ủi!
Sau đó, nàng mở cửa phòng, lão thái thái thấy đứa cháu nội trong lòng thì mừng rỡ khôn xiết, đoạn con dâu giường, vội vàng hỏi: "Thanh Mạn, A Dung thế nào ?"
"Dung tẩu t.ử còn đáng ngại, chỉ là do mất m.á.u nên hôn mê, cho nàng uống thuốc, chẳng mấy chốc sẽ tỉnh thôi."
Những khác trong sân Khương Thanh Mạn , chỉ cảm thấy nàng đang khoe khoang, nhảm, c.h.ế.t làm thể sống , trừ phi thần tiên hạ phàm, nếu họ tuyệt đối tin!
Ngay cả phụ và mẫu của Triệu Dung cũng cho rằng Khương Thanh Mạn đang làm càn. Họ từng con gái kể về tài năng của Khương Thanh Mạn, nhưng nghĩ lời Triệu Dung phần khoa trương, một nha đầu chỉ mới mười mấy tuổi làm thể bản lĩnh cải t.ử sinh ?
Lão thái thái và Vương chủ sự thở phào nhẹ nhõm thì đứa bé trong lòng thét lên, "Thanh Mạn, đây, bế cháu nhé. Con tìm thấy cháu ở ? Ta cứ nghĩ... cứ nghĩ cháu cũng bọn chúng cướp ." Nói đoạn, bà đau lòng bế đứa bé qua.
"Đứa bé tìm thấy trong mật động gầm giường tẩu tử, động sâu. Chắc đứa bé mới tỉnh dậy lâu, tiếng cũng yếu ớt, nếu sớm bọn gian đồ phát hiện !"
Lão thái thái nước mắt giàn giụa: "Cháu mệnh nên tuyệt, đáng tiếc cha nó..." Nói đoạn, bà lau nước mắt.
"Lão phu nhân, đừng lo lắng vội. Theo phỏng đoán, Lưu chưởng quỹ hiện tại chắc chắn an . Nếu bọn gian đồ g.i.ế.c , ắt hẳn trực tiếp sát hại ngay tại nhà . Hiện giờ chúng bắt , chắc chắn sẽ đảm bảo an nguy cho !" Khương Thanh Mạn trầm tư .
Lúc , Vương chủ sự bên cạnh cũng phụ họa: " , đại nương, đừng vội vã. Chưởng quỹ của chúng nhất định sẽ trở về an . Ta tìm bạn bè và các chưởng quỹ khác để nhờ họ dò la tin tức, xem gần đây Khánh Vân Lâu đắc tội với kẻ nào !"
Khương Thanh Mạn thán phục sự tinh thông, tháo vát và suy nghĩ thấu đáo của Vương chủ sự. Người thường càng gặp lúc thế càng hoảng loạn mất hồn, mà Vương chủ sự ngấm ngầm sắp xếp chuyện đấy, quả là một nhân tài hiếm !
Hai đến hiện trường vụ án mạng, xem manh mối nào bỏ sót , tìm hồi lâu cũng chẳng phát hiện điều gì.
Nàng thấy Vương chủ sự đang trầm tư, bèn tiến lên hỏi: "Vương chủ sự, ông nào khả nghi ?"
"Cũng hẳn là nghi ngờ. Lưu chưởng quỹ của chúng làm việc vốn dĩ luôn khéo léo, từng gây chuyện, ít khi đắc tội với ai. Nếu ở Vĩnh An trấn duy nhất từng đắc tội, thì chỉ Đặng Dương mà thôi. Mấy ngày nay Thiên Hương Lâu vắng khách lạ thường, khách của bọn họ đều đổ sang Khánh Vân Lâu. Ta mấy thấy Đặng Dương đưa ánh mắt độc địa về phía Khánh Vân Lâu chúng , bộ dạng đó hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t chúng !" Vương chủ sự với ánh mắt lạnh lùng.
"Đặng Dương tuy là kẻ tiểu nhân, nhưng bản lĩnh đó, làm cho gia Lưu chưởng quỹ biến mất chỉ một đêm. Ta nghi ngờ là do Cao công công làm, nhưng hiện tại chứng cứ!" Khương Thanh Mạn suy nghĩ .
Vương chủ sự gật đầu. Cao công công Yến phi chống lưng, thứ mà những dân đen như bọn họ thể chống . Hắn chán nản : "Tìm chứng cứ thì chứ, cánh tay vặn nổi bắp đùi, xưa nay dân đấu nổi quan, ai da!" Nói đoạn, thở dài thườn thượt!
Khương Thanh Mạn thấy bộ dạng chán nản của , bèn : "Ta sẽ tin . Yến phi thì chứ? Ông suy sụp như , tin chính , thì làm chúng cứu Lưu chưởng quỹ đây!"
Vương chủ sự xong cảm thấy vô cùng tự trách, đúng ! Hắn và Lưu chưởng quỹ là bạn bè, là đối tác cùng làm việc tại một tửu lầu, tình nghĩa thâm sâu. Lúc mà bằng Khương cô nương thấu hiểu đại nghĩa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-76.html.]
"Thật hổ thẹn, Khương cô nương, là sai , nên nản lòng như , chúng nhất định cứu Lưu chưởng quỹ !" Hắn chấn chỉnh tinh thần mà .
"Như mới đúng chứ. Lần , bất kể là Đặng Dương Cao công công, đều sẽ tha cho bọn chúng!" Khương Thanh Mạn nheo mắt .
"Vương chủ sự, Khương cô nương, cô cô của tỉnh !" Người hô hoán chính là Triệu Lỗi, cháu trai bên ngoại của Triệu Dung. Sau khi báo cho hai , chạy chỗ lão phu nhân để thông báo cho những khác.
Khương Thanh Mạn và Vương chủ sự lập tức gian trong, "Tẩu tử, tỉnh ư? Cảm thấy thế nào? Vết thương đau ?" Khương Thanh Mạn vội vàng đau lòng hỏi.
Triệu Dung nhưng lệ tuôn , "Thanh Mạn, tướng công của bắt , con trai giấu trong mật thất gầm giường. Lúc đó chợt nhớ tới viên t.h.u.ố.c mà với , dặn rằng lúc nguy cấp thì dùng. Ta liền lấy cầm chặt trong tay. Thật đáng sợ quá, bọn chúng cầm đao xông , tướng công tiếng liền ngoài. Ta thấy , lập tức đặt đứa bé đang ngủ say mật thất trườn . Ta sợ bọn chúng tìm thấy , sẽ lục soát kỹ lưỡng và phát hiện mật thất, khi cả nhà chúng sẽ chẳng ai sống sót nổi!"
Nàng bình tĩnh một chút tiếp, "Ta đóng mật thất xong và trườn lên, những kẻ áo đen liền xông , một kiếm đ.â.m n.g.ự.c , m.á.u phun trào , cảm thấy sắp c.h.ế.t. Chờ bọn chúng rời , liền ngậm viên t.h.u.ố.c đó miệng, ngờ m.á.u nhanh ngừng chảy, nhưng do đau đớn và mất m.á.u quá nhiều nên ngất !"
"Cũng thật đáng thương cho những tiểu tư và nha đầu trong phủ. Bọn họ đều chúng liên lụy. Vương chủ sự, ông hãy mang thêm bạc đến nhà bọn họ an ủi hỏi han! Nhà nào khó khăn thì đều giúp đỡ một tay!" Nói đến đây, Triệu Dung nức nở thành tiếng, thể cũng run lên bần bật.
Vương chủ sự vội vàng tiến lên đáp lời.
Khương Thanh Mạn ôm chặt lấy nàng, "Tẩu tử, , cứ yên tâm. Vừa nãy khi cứu trị cho , Tiểu Bảo chắc hẳn mới tỉnh dậy lâu. Ta thấy tiếng ngắt quãng liền tìm mật thất, bế thằng bé đưa cho lão phu nhân . Người cần lo lắng cho Tiểu Bảo !"
Nghe đến đây, tâm trạng Triệu Dung mới vơi phần nào, nhưng nghĩ đến tướng công, nàng vội vàng hỏi: "Thanh Mạn, tướng công của , các tung tích tướng công của ?"
Khương Thanh Mạn lắc đầu, "Tẩu tử, đừng lo lắng. Bọn chúng bắt Lưu chưởng quỹ thì nhất thời sẽ nguy hiểm đến tính mạng . Chắc chắn là chúng chuyện hỏi hoặc thứ lấy!"
Triệu Dung lúc mới thở phào nhẹ nhõm. lúc , bà Nương chồng bế con trai nàng đến. Nghe tiếng trẻ con ê a, nàng hiệu cho Nương chồng bế đứa bé đến bên cạnh. Nàng dùng tay vuốt ve má con, "Muội , thể cho con b.ú ?"
"Tốt nhất là nên. Người hiện tại khí huyết hư tổn, thể còn vết thương cần uống thuốc, điều đó cho cả và đứa bé. Có lẽ bảy, tám ngày tịnh dưỡng thì sẽ hơn!"
Triệu Dung Khương Thanh Mạn là vì cho nên cũng cưỡng cầu, gật đầu đồng ý.
Thấy con gái tỉnh , phụ mẫu Triệu Dung kinh ngạc mừng rỡ, bội phục Khương Thanh Mạn sát đất. Lúc , phụ Triệu Dung hổ thẹn cúi đầu tiến lên, "Cô nương, xin thứ cho sự lỗ mãng của lão phu. Vừa nãy lão phu còn ngăn cản cô nương cứu con gái , may mà gia mẫu kịp thời ngăn cản ngay cửa, mới tránh bi kịch xảy !"
"Bá bá, . Ta nóng lòng cứu con gái, tưởng gây bất lợi cho tẩu tử, đó là lẽ thường tình thôi mà!" Khương Thanh Mạn .
Điều khiến những xung quanh càng thêm hổ thẹn, một đám lớn bằng một cô bé hiểu chuyện!
"Tẩu tử, may mắn viên t.h.u.ố.c đó cầm m.á.u kịp thời mới giữ mạng sống cho , nếu bây giờ thần tiên hạ phàm cũng chẳng cách nào. Người nhất định uống t.h.u.ố.c đúng giờ mỗi ngày, chỉ khi khỏe , gia đình mới dần trở bình thường! Người cứ yên tâm, Lưu chưởng quỹ, chúng nhất định sẽ tìm thấy , đến lúc đó sẽ trả về cho một cách lành lặn!"
Triệu Dung vỡ òa trong tiếng xen lẫn nước mắt, nàng bản lĩnh của Khương Thanh Mạn, nhất định sẽ làm !