Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:06:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay Khương Thanh Mạn vẫn luôn ở Hoa Nhan Các, Lưu chưởng quầy của tửu lầu việc gì cũng sẽ đến trò chuyện, ngẫu nhiên nhắc đến một vấn đề. Đó là mỗi ngày bếp nấu rửa bát cần dùng nhiều nước nóng, mới thể rửa sạch những bát đũa dính dầu mỡ, củi tốn ít .

Khương Thanh Mạn xong, lòng linh cơ chợt lóe. Nàng nhớ đến nước rửa bát và xà phòng ở thời hiện đại, ở cổ đại tuy những thứ tổng hợp hóa học, nhưng thể dùng nguyên liệu tự nhiên để chế tạo.

Thế là, nàng với Lưu chưởng quầy: “Lưu chưởng quầy, ngài đừng lo, một cách, lẽ thể giải quyết vấn đề rửa bát .”

Lưu chưởng quầy xong, khóe mắt nếp nhăn nở rộ như hoa: “Muội tử, quả nhiên như thím nàng , gì là thể. Nếu nàng giúp chúng giải quyết đại nan đề , thì thật sự là giúp một việc lớn đó.”

Khương Thanh Mạn thầm nghĩ, núi chắc chắn bồ kết, bồ hòn những nguyên liệu tự nhiên , nếu tận dụng để làm một thứ gì đó tương tự nước rửa bát và xà phòng, chuyên dùng để tẩy rửa dầu mỡ, hiệu quả chắc chắn sẽ tệ.

Khương Thanh Mạn gọi Lý Phương Phỉ cùng về Khương Gia Thôn xong, lập tức bắt tay hành động, chuẩn cùng lên núi tìm cây bồ kết và cây bồ hòn.

Ánh nắng xuyên qua bóng cây lốm đốm đổ con đường nhỏ trong núi, Khương Thanh Mạn và Lý Phương Phỉ đeo gùi, hứng thú bừng bừng bước lên đường núi. Dọc đường , tiếng chim hót líu lo, khí trong lành khiến lòng khoan khoái dễ chịu.

“Thanh Mạn, vẫn thấy hai loại cây bao giờ, rốt cuộc chúng trông ?” Lý Phương Phỉ hiếu kỳ hỏi, trong mắt lấp lánh tia sáng mong chờ.

Khương Thanh Mạn kiên nhẫn giải thích: “Thân cây bồ kết tương đối to khỏe, cành nhiều gai nhọn, quả bồ kết giống như những vỏ đậu dài, treo lủng lẳng cành. Lá cây bồ hòn là loại lá kép lông chim, quả của nó tròn vo, khi chín thì vàng óng ánh, đặc biệt mắt.”

Hai men theo đường núi quanh co mà tiến bước, mắt chăm chú tìm kiếm trong rừng. Bỗng nhiên, Lý Phương Phỉ phấn khích chỉ về phía xa: “Thanh Mạn, ngươi đằng xem, cây bồ kết ?” Cây bồ kết núi hề hiếm gặp, dân làng giặt giũ gội đầu đều thể dùng đến.

Khương Thanh Mạn theo hướng nàng chỉ, chỉ thấy một cây cổ thụ cao lớn, cây phủ đầy gai nhọn, cành treo từng chùm quả bồ kết dài, quả bồ kết to và dày, chất lượng . “ , chính là cây bồ kết! Tỷ Phi, ngươi thật giỏi!” Khương Thanh Mạn .

Các nàng nhanh chân tới gốc cây, cây đầy quả bồ kết, trong lòng tràn đầy hoan hỉ. Khương Thanh Mạn thành thạo trèo lên cây, hái từng quả bồ kết căng mọng, ném xuống cho Lý Phương Phỉ gốc. Lý Phương Phỉ cẩn thận đặt bồ kết gùi, miệng còn lẩm bẩm: “Nhiều bồ kết thế , thể dùng lâu .”

Hái xong bồ kết, hai tiếp tục tìm kiếm cây bồ hòn. Đường núi gập ghềnh, các nàng len lỏi trong rừng, mồ hôi dần thấm ướt áo quần. “Thanh Mạn, cây bồ hòn rốt cuộc ở ?” Lý Phương Phỉ chút hổn hển .

“Đừng sốt ruột, chúng tìm thêm chút nữa, ngọn núi lớn chắc chắn mà.” Khương Thanh Mạn cổ vũ. Ngay lúc các nàng chút thất vọng, Khương Thanh Mạn mắt tinh, từ xa phát hiện mấy cây đại thụ ở khe núi, lá cây chính là lá kép lông chim, cành treo đầy những quả bồ hòn vàng óng ánh. “Tìm thấy , ở đằng !” Khương Thanh Mạn phấn khích reo lên.

Hai chạy đến gốc cây, những quả bồ hòn đáng yêu , nội tâm Khương Thanh Mạn hoan hỉ, dường như thấy những sản phẩm tẩy rửa sắp chế tạo thành công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-171.html.]

Lý Phương Phỉ vươn tay hái, nhưng cẩn thận cành cây làm xước ngón tay. “Ái chà!” Lý Phương Phỉ đau đến mức kêu lên.

Khương Thanh Mạn vội vàng tiến lên xem xét, từ trong túi lấy một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng băng bó ngón tay Lý Phương Phỉ : “Thế nào , đau ? Ngươi cẩn thận đó.” Lý Phương Phỉ lắc đầu: “Không , vết thương nhỏ thôi mà, thấy bồ hòn nên quá kích động .”

Ngay đó, hai cẩn thận hái bồ hòn, lâu , gùi đầy ắp. Nhìn chiếc gùi đầy ắp, Khương Thanh Mạn và Lý Phương Phỉ , mang theo niềm vui thu hoạch mà lên đường trở về.

Về đến nhà, Khương Thanh Mạn bóc bồ kết, lấy hạt bên trong , chỉ giữ phần thịt quả. Nàng cho thịt quả bồ kết cối đá, dùng chày cối giã nát, cho đến khi thành một hỗn hợp sệt mịn. Tiếp đó, nàng bóc vỏ quả bồ hòn, cũng giã nát tương tự.

Sau đó, Khương Thanh Mạn trộn lẫn hai hỗn hợp sệt , thêm lượng nước đủ, khuấy đều. Để tăng hiệu quả làm sạch, nàng còn thêm một ít bạc hà dại tiện tay hái từ núi. Bạc hà dại chỉ giúp nước rửa bát mùi hương tươi mát, mà còn tác dụng diệt khuẩn nhất định.

Sau khi khuấy đều, nàng đổ hỗn hợp một chum lớn, đậy kín , để chúng lên men vài ngày.

Vài ngày , khi Khương Thanh Mạn mở nắp chum, một luồng mùi bạc hà thoang thoảng bay tới. Nàng dùng tay chấm một ít dung dịch, thoa lên một tấm vải dính dầu mỡ, nhẹ nhàng vò, chỉ thấy dầu mỡ nhanh chóng phân hủy, tấm vải trở nên sạch như mới. “Thành công !” Khương Thanh Mạn phấn khích với Lý Phương Phỉ .

Nàng đổ nước rửa bát chế biến một cái vò nhỏ, mang đến Khánh Vân Lâu, cho đám tiểu nhị nhà bếp dùng thử. Đám tiểu nhị nửa tin nửa ngờ đổ nước rửa bát lên bát đũa dính dầu mỡ, chà rửa vài cái, bát đũa lập tức trở nên sáng bóng như mới, còn thoảng một mùi bạc hà tươi mát.

“Khương cô nương, thứ thật sự quá thần kỳ, sạch hơn cả dùng nước nóng rửa, còn tiện lợi như .” Một tiểu nhị kinh ngạc .

Lưu chưởng quầy thấy , cũng vô cùng vui mừng: “Thanh Mạn, nước rửa bát của ngươi thật sự giúp chúng nhiều , nỗi lo rửa bát coi như giải quyết. Giá cả định thế nào đây?”

“Một vò chừng dùng một tháng, 200 văn là . Ta định sẽ bày bán ở Hoa Nhan Các, dùng hết cứ đến mua là . Vò thu phí nữa, Lưu chưởng quầy cứ giúp tuyên truyền nhiều chút là .”

“Dễ , dễ , , sẽ khách sáo với nữa. Hôm nay và Phương Phỉ cô nương cứ ở đây dùng bữa , mời khách.” Lưu chưởng quầy trong lòng đặc biệt cảm kích Khương Thanh Mạn, kể từ khi gặp nàng, ông cứ thế mà thuận buồm xuôi gió, tài lộc đầy nhà.

Khương Thanh Mạn cũng khách sáo, nàng gọi vài món. Món ăn của Khánh Vân Lâu hợp khẩu vị của nàng, Lý Phương Phỉ cũng cảm thấy hương vị tuyệt.

Trở về , Khương Thanh Mạn dùng phương pháp tương tự, thêm một ít mỡ heo , chế tạo xà phòng. Loại xà phòng chỉ rửa tay sạch mà giặt quần áo cũng vô cùng hiệu quả, giặt sạch mà hại da tay, nàng dự định mang đến Hoa Nhan Các để quảng bá.

Bồ kết và bồ hòn còn đủ dùng nữa, nàng lấy một ít , nhân lúc dân làng đến đưa thảo d.ư.ợ.c thì với họ rằng nàng cũng sẽ thu mua bồ kết và bồ hòn. Nàng còn chỉ dẫn cho họ cách xử lý, bồ kết xử lý xong giá mười văn một cân, bồ hòn khi bỏ hạt thì hai mươi văn một cân.

Dân làng xong tự nhiên vui mừng, điều nghi ngờ gì nữa giúp họ thêm một khoản thu nhập, hơn nữa bồ kết như thảo dược, mùa đông cũng ít quả rụng xuống đất, điều nghĩa là những ngày đông lạnh giá họ vẫn thể kiếm tiền.

Loading...