[KHÔNG CP] Hôm Nay Đội Trưởng Tạ Đã Phá Án Chưa? - Chương 1.1

Cập nhật lúc: 2025-10-29 17:16:00
Lượt xem: 0

Năm 2010, mùa đông.

Mùa đông ở vùng nội thành phía Nam lạnh đến thấu xương, khiến chỉ moi cái lạnh khỏi từng khe xương.

Người đường đều mặc áo bông dày cộm, mỗi chuyện đều thở trắng trông như những khung hội thoại lơ lửng miệng họ.

Một chiếc xe máy xé gió lao qua buổi sớm mùa đông của thành phố Tấn Bắc, yên xe là một ăn mặc kín mít, thể đoán tuổi tác giới tính.

Lốp xe ma sát mặt đất, chiếc xe dừng vững vàng ở chỗ đỗ xe ven đường.

Tạ Kỳ Trí tháo mũ bảo hiểm xuống, tóc rối bù, môi tái nhợt, dáng cao ráo thanh thoát, mặc đồ đen, lông mày rậm, mắt to, trông còn trẻ.

Anh treo mũ bảo hiểm lên đầu xe, khóa xe sải bước tiến về phía xe cảnh sát đang đỗ.

Sáng nay, khi còn đang chiếc giường ấm áp ở nhà, Tạ Kỳ Trí nhận nhiệm vụ đến an kết hiện trường – rằng một vụ án mạng xảy đường Đoàn Kết, đồng chí ở Sở Cảnh sát giữ hiện trường, yêu cầu đội hình sự nhanh chóng đến điều tra.

Là phó đội trưởng đội án lớn, buộc nhanh chóng đến nơi.

Từ xa thấy dây phong tỏa với màu sắc chói mắt bao quanh một con hẻm.

Có thể nhận , đó chính là hiện trường vụ án.

Mới hơn sáu giờ, trời hửng sáng nhưng ít ngoài dạo. Phía ngoài dây phong tỏa tụ tập mấy dân xem náo nhiệt.

Tạ Kỳ Trí nhanh chóng bước tới, sát qua vai một ông chú đang xem thì chặn khi đang định chào hỏi cảnh sát ở đó.

Ông chú đút hai tay trong túi, liếc một cái : “Cậu trai trẻ, chen làm gì, đang điều tra, ngoài xem thôi, đừng làm phiền.”

Tạ Kỳ Trí: …

Một bà cô bên cạnh nhanh chóng nhắc nhở : “ , chuyện gì , chen làm gì.”

Trong lúc , thở trắng từ miệng bà còn mang theo mùi đậu nành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-cp-hom-nay-doi-truong-ta-da-pha-an-chua/chuong-1-1.html.]

Tạ Kỳ Trí còn kịp gì thì bà cô lấy một ly sữa đậu nành từ tay áo, cắn ống hút hút một dùng giọng đầy mùi đậu nành than thở: “Ông nhà vẫn nhận thức cao hơn mấy trẻ các …”

lúc đó, cảnh sát đồn thấy Tạ Kỳ Trí đang “kẹp giữa” mới tới.

Tạ Kỳ Trí rút thẻ cảnh sát , cảnh sát lập tức nhận mời : “Thì là đội trưởng Tạ, mời .”

Ông chú bà cô thấy cảnh tượng thì lặng lẽ lùi một bước, mắt lơ đãng khắp nơi, chỉ dám .

Tạ Kỳ Trí để ý lắm, khi trao đổi sơ lược với cảnh sát hiện trường, hỏi: “Người báo án ?”

Cảnh sát vẫy tay, một cảnh sát khác dẫn 

 một đàn ông ba bốn mươi tuổi đến.

Người đàn ông liên tục xoa tay, trông vẻ căng thẳng.

Tạ Kỳ Trí nhẹ nhàng : “Không cần căng thẳng, chỉ hỏi vài câu cơ bản thôi.”

Người đàn ông gật đầu, đó kể chuyện theo câu hỏi của Tạ Kỳ Trí: “Tôi là chủ tiệm bánh bao Trần Ký phía , tên Lý Hiểu Minh… Ờ, vợ họ Trần. Sáng nay năm rưỡi, rời nhà để tới tiệm mở cửa, ngờ khi ngang đây thì thấy một ngang .”

“Lúc đó trời sáng rõ như bây giờ, bật đèn mới thấy rõ, là một phụ nữ, đất là máu! Tôi hoảng quá, chẳng nghĩ gì, lập tức báo cảnh sát…”

lúc đó, xe của Đội Khám nghiệm Hình sự chạy con phố, mấy cảnh sát kỹ thuật mặc cảnh phục bước xuống, đây chính là tổ kỹ thuật của Cục Cảnh sát thành phố Tấn Bắc.

Đi đầu là Phó Đội trưởng Trương Dao, cô mặc cảnh phục, tóc ngắn, nơi khóe mắt vài nếp nhăn nhưng vẫn toát lên vẻ mạnh mẽ sắc sảo.

Sau xe ba đàn ông mặc thường phục bước xuống.

Dẫn đầu là mặt tròn, dáng tầm, mập, là cảnh sát Lưu Lập của đội án lớn. Người phía da ngăm, dáng cao, nét mặt căng thẳng, cơ thể vạm vỡ dù mặc áo ấm, là Triệu Vỹ Vỹ, xuất từ quân đội, đó thi Sở Cảnh Sát, giờ là cảnh sát hình sự. Người cuối cùng cao, mặt là biểu cảm như , tên là Tống Triều Dương.

Ba cùng Đội Khám nghiệm bước tới, trông khí thế, hùng dũng.

Tạ Kỳ Trí gật đầu chào hỏi Trương Dao và Lưu Lập, đó gọi họ báo án kể chuyện.

 

Loading...