Không Còn Là Niềm Đau - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:48:38
Lượt xem: 428

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thông thường, chỉ cần cô dùng thái độ nửa vời như với Trì Thiệu Thanh, sẽ lo lắng, đó sẽ bất lực cưng chiều, đồng ý yêu cầu của cô .

, điều Lâm Mộ Mộ nhận chỉ là một tiếng “Ừm” lạnh lùng từ đầu dây bên .

Lâm Mộ Mộ đột nhiên mở to mắt, nhưng thấy trợ lý ở bên cạnh, cô chỉ thể giữ vững vẻ mặt, đưa điện thoại cho , giả vờ bình tĩnh : “Tuy bác sĩ vết thương ở chân nghiêm trọng, nhưng vì việc đóng phim, buộc xuất viện.”

gượng gạo: “Cũng cảm ơn túc trực ở bệnh viện chăm sóc , làm phiền .”

Trợ lý vội vàng xua tay: “Không , đây đều là ý của Tổng giám đốc Trì.”

hỏi: “Tổng giám đốc Trì hai hôm nay hình như bận, chuyện gì ?”

Trợ lý do dự một lát, vẫn dám tiết lộ chuyện riêng tư của Trì Thiệu Thanh, chỉ : “Tổng giám đốc Trì Argentina .”

Nói xong, trợ lý thêm lời nào nữa.

Lâm Mộ Mộ chỉ nghĩ đó là chuyện công việc, nên cũng hỏi tiếp.

Ở một phía khác, Trì Thiệu Thanh cúp điện thoại, nghĩ về câu cuối cùng của Lâm Mộ Mộ.

Anh lưỡng lự mãi, cuối cùng vẫn gửi thêm bất kỳ tin nhắn nào.

Lâm Mộ Mộ là trưởng thành, cô nên khả năng chịu trách nhiệm cho quyết định của .

Còn , cũng nên học cách buông tay.

Trì Thiệu Thanh cầm điện thoại, vô thức mở khung chat WeChat của Tô Hồng Lệ.

Nhìn những đoạn đối thoại ít ỏi đó, vẻ mặt tối sầm , lướt lên từng dòng một.

Hai kết bạn ngày xác định liên hôn.

Sau đó là bàn bạc xem đám cưới sẽ tổ chức thế nào, chọn váy cưới .

Có thể thấy, Tô Hồng Lệ mong chờ đám cưới , cô luôn là chủ động gửi những hình ảnh thể lựa chọn cho .

Còn trả lời ít, cuối cùng chọn trang phục cưới theo ý .

chiếc váy cưới đó cũng trị giá đến bảy con , lúc đó chỉ nghĩ đến việc truyền thông sẽ đưa tin, và nghĩ nhà họ Tô môn đăng hộ đối, thể quá sơ sài.

Anh chiếc váy cưới ảnh, muộn màng nhận , lẽ chiếc váy cưới là thứ Tô Hồng Lệ mong .

Vì lúc đó, Tô Hồng Lệ mất mười phút mới trả lời một chữ ‘Được’.

Sau đó, khi xác định loại hoa dùng cho địa điểm tổ chức hôn lễ, thực thấy Tô Hồng Lệ chọn hoa tulip.

cảm thấy hoa hồng mới thể đại diện cho đám cưới, nên từ chối đề nghị của cô.

Tô Hồng Lệ vẫn hề phản bác, theo .

Trì Thiệu Thanh từng thứ chọn cuối cùng, tim đột nhiên thắt .

Hóa trong đám cưới , thứ gì là hợp ý Tô Hồng Lệ.

Cùng lúc đó, một tia sét lóe lên, mưa lớn như trút nước, đập kính chắn gió, rối bời hệt như trái tim Trì Thiệu Thanh lúc .

Và từ xa, một chiếc Maserati màu xám bạc từ từ tiến đến, dừng chính xác lầu căn hộ.

Sau đó, bước từ bên trong chiếc xe khiến Trì Thiệu Thanh đột nhiên nắm chặt điện thoại.

Thiếu gia nhà họ Tạ, Tạ Văn An.

Trì Thiệu Thanh rõ tại Tạ Văn An xuất hiện ở đây lúc .

nhớ bạn bè từng , Tạ Văn An vẫn luôn theo đuổi Tô Hồng Lệ.

Một cảm giác áp lực từng ập đến trong lòng .

Trì Thiệu Thanh mở cửa xe, bất chấp cơn mưa đang xối xả lên , nhanh chóng bước tòa nhà căn hộ.

Khi thang máy lên tầng của Tô Hồng Lệ, vặn thấy Tạ Văn An bước phòng cô.

Rầm.

Cánh cửa đóng , chỉ còn chiếc ô mà Tạ Văn An dùng trơ trọi ngoài cửa, thấm một vũng nước sàn gỗ.

Vũng nước đó như chảy tim Trì Thiệu Thanh, khiến cảm thấy nghẹt thở, và đánh mất sự điềm tĩnh thường ngày.

Anh bước tới, giơ tay gõ cửa, và thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Tô Hồng Lệ.

Trì Thiệu Thanh thấy sự chật vật của trong mắt cô, nhưng bận tâm, chỉ : “Thời tiết quá, khách sạn hết phòng .”

Dù xét phương diện nào, Tô Hồng Lệ cũng thể cứ thế mà từ chối Trì Thiệu Thanh ngoài cửa.

Cô nghiêng : “Mời .”

Trì Thiệu Thanh bước , liền thấy Tạ Văn An đang ghế sô pha, gật đầu chào .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-con-la-niem-dau/chuong-12.html.]

“Trì Thiệu Thanh, lâu gặp.”

Vẻ mặt thong dong của đối lập gay gắt với sự chật vật, quần áo lôi thôi của Trì Thiệu Thanh.

Trì Thiệu Thanh nhận sắc thái đối địch trong mắt Tạ Văn An, mặc dù đang .

Anh cau mày, thấy Tạ Văn An dậy.

“Đồ đạc gửi cho thầy xong , làm phiền nữa. Ba ngày , sẽ đợi em ở trường.”

Tô Hồng Lệ : “Được. Thời tiết , về cẩn thận nhé.”

Tạ Văn An nhẹ: “Tôi tài xế, nếu ngay cả thời tiết cũng ứng phó , thì xem xét xem nên trả lương cao cho nữa .”

Nhìn thấy hai trò chuyện mật, Trì Thiệu Thanh đó, chỉ cảm thấy quần áo ướt dính , chút lạnh.

Cửa mở đóng , Tạ Văn An rời .

Lúc Tô Hồng Lệ , cô thấy Trì Thiệu Thanh đang , ánh mắt lóe lên một tia sáng mà cô hiểu.

Chỉ trong tích tắc, Trì Thiệu Thanh thu sự mất mát trong lòng, mỉm với cô: “Em thuốc cảm ở đây ? Anh uống để phòng ngừa.”

Không . Tô Hồng Lệ quen Tạ Văn An lâu, nên mới tự nhiên với như .

Cho dù cô dịu dàng với Tạ Văn An, lưng lạnh lùng ngay lập tức, cũng thể phủ nhận sự thật rằng họ hiện vẫn là vợ chồng.

Dù cho họ đang thảo luận về việc ly hôn nữa.

Trì Thiệu Thanh nghĩ, chút ngẩn .

Nhìn Tô Hồng Lệ cầm thuốc cảm tới, những lời lẽ cứ luẩn quẩn trong đầu bật :

“Hồng Lệ, ly hôn.”

Tô Hồng Lệ đặt thuốc cảm lên bàn mặt , thản nhiên : “Bây giờ là vấn đề .”

“Anh uống thuốc cảm . Tôi ở đây cũng phòng trống, nếu ngại, cứ ngủ tạm sô pha một đêm.”

Tô Hồng Lệ rõ ràng về chuyện , Trì Thiệu Thanh cũng điều, uống một viên thuốc cảm với cốc nước bàn, đề cập đến nữa.

Thuốc tác dụng nhanh, Trì Thiệu Thanh nhanh chóng cảm thấy buồn ngủ.

Nhìn Tô Hồng Lệ máy tính gõ lách cách, mí mắt nặng trĩu, cứ thế ngủ .

Tô Hồng Lệ gửi xong email, đầu thì thấy đàn ông đang say ngủ.

Cô dừng một chút, vẫn phòng lấy một chiếc chăn, nhẹ nhàng đắp lên .

bóng cây lay động ngoài cửa sổ, chút bàng hoàng.

ngờ ý định ly hôn của Trì Thiệu Thanh kiên quyết đến , càng ngờ rằng lúc cô buông bỏ tất cả, mạnh mẽ xuất hiện trong cuộc sống của cô.

Là bà Trì gây áp lực cho , vì những lý do khác mà Trì Thiệu Thanh từ bỏ cuộc hôn nhân ?

Tô Hồng Lệ đang chuẩn về phòng, thì thấy Trì Thiệu Thanh lẩm bẩm rõ ràng.

“Móc ngoéo … sẽ thất hứa …”

“Mộ Mộ.”

Ngày hôm , khi Trì Thiệu Thanh tỉnh dậy, cảm giác bây giờ là ngày tháng nào.

Việc phòng cảm thành công, đầu óc choáng váng, giọng cũng vẻ khàn khàn.

Con khó chịu, nhưng ngoài sự khó chịu, chút mừng thầm.

Tô Hồng Lệ lạnh lùng. Tối qua cô cho vì lý do ‘khách sạn hết phòng’, bây giờ thực sự bệnh, chỗ ở, thể…

Trì Thiệu Thanh đang nghĩ, thì thấy cửa phòng ngủ mở , sang và sững .

“Tối qua em ngủ ngon ?”

Thực sự quầng thâm mắt Tô Hồng Lệ quá nghiêm trọng, sắc mặt cũng lạnh lùng bất thường.

Trì Thiệu Thanh tự hỏi lòng , chắc chắn ở đây mà cô ngủ ngon, bởi vì ngay cả khi họ chung giường, cô vẫn ngủ sâu.

Ngay đó, thấy giọng Tô Hồng Lệ còn lạnh nhạt hơn hôm qua.

“Bên ngoài tạnh mưa , thể .”

Trì Thiệu Thanh lẽ là đầu tiên hạ lệnh tiễn khách thẳng thừng như , dù níu kéo đến mấy cũng chịu nổi cơn giận .

Anh đột ngột dậy, chiếc chăn nhẹ nhàng rơi xuống đất, kèm với giọng phần lạnh lùng của đàn ông.

“Tô Hồng Lệ, em rốt cuộc làm ? Anh làm sai chuyện em vui, em nghiêm túc trao đổi với ? Anh là con giun trong bụng em, thể rõ từng suy nghĩ của em.”

“Em em ly hôn, em ly hôn cần sự mặt của cả hai bên ? Em tôn trọng cơ bản đối với cuộc hôn nhân ?”

Loading...