Không có anh tôi vẫn có thể sống tốt - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:56:37
Lượt xem: 69
Vào ngày tìm Bùi Dã để cùng đón năm mới, mới gặp gỡ bạn quen qua mạng ngoài đời thực.
Đó là một cô tiểu thư nâng niu như sáng giữa trời đêm.
Chỉ là, cô thích cho lắm.
Cô túi quà trong tay , nhạt đầy châm chọc:
"Tôi nhớ Bùi Dã từng mặc đồ rẻ tiền. Cô chỉ là một học sinh nghèo nhà họ Bùi tài trợ, xứng với ? Tỉnh ."
Tôi cúi mắt, khẽ : " và Bùi Dã lớn lên bên từ nhỏ. Trước đây cũng từng những lời , chỉ là đó, đó còn xuất hiện mặt nữa."
Ngày hôm đó, ngỡ rằng thắng một trận bằng tình cảm thanh mai trúc mã.
Mãi khi đến đêm giao thừa, thấy bài đăng mạng xã hội của cô tiểu thư .
"Năm mới vui vẻ, hy vọng năm nào cũng ."
Đính kèm là bức ảnh đôi tay họ đan chặt .
1.
Trước cổng trường đại học, Bùi Dã tự tay quàng chiếc khăn tặng lên cổ cô gái khác.
Chú chó Border Collie mà cả hai chúng cùng nuôi cũng vẫy đuôi mừng rỡ bên cô .
Mọi xung quanh , ánh mắt tràn ngập ngưỡng mộ.
Nếu đó bạn trai , lẽ cũng sẽ như những qua đường mà khen một câu: "Thật đôi."
trớ trêu , đó chính là .
Tôi kéo hành lý đến mặt cô gái .
"Trả khăn cho ."
Gương mặt cô lập tức sa sầm, đánh giá với vẻ khó chịu. ngay đó, cô nhận , liền đầu hỏi Bùi Dã:
"Anh, đây là bạn gái ?"
Tôi chạm mắt với Bùi Dã. Trong mắt , sự vui mừng như mong đợi.
Ngược , chỉ một tia bối rối.
"Em đến … báo một tiếng?"
Rồi vươn tay ôm lấy vai , giới thiệu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-co-anh-toi-van-co-the-song-tot/chuong-1.html.]
"An Sênh, đây là bạn gái , Thẩm Du."
Tôi né tránh, nhưng Bùi Dã siết chặt hơn. An Sênh thấy hành động , ánh mắt thoáng qua một cảm xúc khó diễn tả. Cô cởi khăn , đưa cho .
"Cô đừng hiểu lầm. Tôi và Bùi Dã chỉ là bạn ."
Bạn ?
Cách xưng hô mới mẻ thật.
Tôi im lặng nhận khăn, ánh mắt cô rơi xuống túi quà trong tay .
"Đồ nam ?"
"Bùi Dã, vẻ là chuẩn cho đấy. mà…"
Cô ngừng một chút, bật mỉa mai:
"Tôi nhớ từng bao giờ mặc đồ rẻ tiền."
Bàn tay vô thức siết chặt lấy túi quà.
Chiếc áo len bên trong, mất hơn nửa năm để đan. là chẳng hàng hiệu.
Để thể đến tìm , dành dụm tiền, suốt một ngày một đêm chuyến tàu chậm hạng phổ thông.
Tôi và Bùi Dã, vốn dĩ thể so sánh với . Vì ngay cả học phí của cũng là do nhà họ Bùi tài trợ.
Trước khi rời , An Sênh vẻ mặt khó xử của một câu xin .
Cô bảo rằng vì chơi với đám con trai như Bùi Dã lâu nên đôi khi đùa giỡn chừng mực, mong đừng để tâm.
Khoảnh khắc cô lưng, liền thoát khỏi vòng tay của Bùi Dã. Anh sững , cúi xuống quan sát nét mặt bật :
"Em ghen ? Không đến mức đó chứ? Chỉ là một bạn trong game thôi."
"Chúng yêu xa lâu như , nếu làm chuyện , cần đợi đến hôm nay."
Bùi Dã giơ tay định xoa đầu , nhưng vô thức né .
Tôi lên tiếng: " chiếc khăn đó là..."
"Là em dành dụm lâu mới mua , nhớ mà."
Gương mặt điển trai của hiện lên vẻ dịu dàng và cưng chiều: "Anh hứa đưa cho ai nữa, ?"
Một nỗi chua xót len lỏi trong lòng .
Anh quan tâm. vẫn đưa chiếc khăn đó cho khác.