Không Cam Lòng Sa Ngã - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-16 13:31:59
Lượt xem: 30
"Không ký!"
Tôi hề nhận lấy tờ giấy đó, thậm chí còn thèm , chỉ thẳng mắt .
Vào ngày khám sức khỏe, dự đoán chuyện gì lành, nhưng vẫn sự hòa nhã của bố làm cho bối rối mất vài giây.
Tôi cứ nghĩ họ thực sự quan tâm đến , một đứa con gái. Giờ thì vả mặt , nhưng mà cũng đúng thôi, xưa nay trong mắt họ làm gì đứa con gái , họ chỉ quan tâm đến con trai mà thôi.
"Mày ký!" Mẹ thẳng , lẽ đây là đầu tiên thẳng .
Còn phía , em trai rụt rè ghế sofa, trông vẻ vui. kiểu vui mừng vì hả hê, mà là kiểu vui mừng như lâu lắm gặp , như thể gặp yêu một thời gian dài.
"Con sắp thi đại học ."
"Mày là con gái, thi cũng chẳng , làm sớm phụ giúp gia đình , em trai mày vất vả lắm mới tìm nguồn thận phù hợp..."
Mẹ lải nhải ngừng.
Tôi đôi mắt đỏ ngầu của . Từ khi bệnh tình của em trai trở nặng, tình trạng tinh thần của cũng ngày càng bất .
Việc chữa bệnh cần tiền. Bố bận tối mắt tối mũi về nhà, chăm sóc em trai làm thêm.
Tôi và họ hầu như gặp mấy . buồn là, thời gian là lúc cảm thấy thoải mái nhất.
"Mày ký , phẫu thuật sẽ chăm sóc mày thật , thật đấy, sẽ , mày tin ..." Mẹ ngày càng năng lộn xộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-cam-long-sa-nga/chuong-1.html.]
"Con …"
Tôi mất kiên nhẫn ngắt lời . Mẹ thấy cố chấp , đột nhiên giơ tay tát một cái.
"Phương Chu, cái đồ bỏ ! Tao nuôi mày ích gì chứ! Cứu em trai mày là hại mày ? Mày em trai mày chịu bao nhiêu khổ cực ?"
Tôi đánh lệch đầu sang một bên, rõ lời gầm lên.
Trong mơ màng, mơ hồ nhớ bà chủ tiệm tạp hóa lầu dúi cho một chai sữa, bà hôm nay lớn , lớn nhanh chóng lên. Giọng của bà dần dần trùng khớp với giọng của ruột đang mặt .
Thật nực , lễ trưởng thành của là một chai sữa, một cái tát, một tờ giấy đổi lấy một quả thận và một trái tim thất vọng.
"Mẹ nuôi con ? Nói thật đấy, cho con tiền ? Con làm thêm kiếm tiền học phí từ hồi cấp hai . Tan học việc đầu tiên là chạy như bay đến tiệm tạp hóa để bốc dỡ hàng, tay con chai sần từng lớp. Có con làm về muộn, nhốt con ngoài cửa, hôm đó con suýt c.h.ế.t cóng ở bên ngoài. Ngày hôm còn con là đồ đĩ hổ, tối lăng nhăng với con trai."
Nỗi uất ức kìm nén bao năm giờ đây trào như nước vỡ đê, đột nhiên thể kiểm soát cảm xúc của .
"Con sống đến bây giờ vì bố , mà là con tin rằng nếu sống tiếp, con thể rời xa bố ! Mẹ con chịu bao nhiêu khổ cực để học ?"
Tôi cho thời gian đáp , đóng sập cửa, bất cứ suy nghĩ nào của . Bởi vì hề hiểu , cũng cố gắng để hiểu , chỉ thiên vị em trai.
Ban đầu hiểu, tại ngày em trai chào đời, ai đến trường tiểu học đón . Tôi tự bộ về nhà trong tình trạng ướt sũng cả , thở hổn hển ở cửa trong nhà đùa vui vẻ, cùng với hình ảnh bố đang quây quần bên một đứa trẻ giường, hạnh phúc. Còn thì như một ngoài.
Đó là đầu tiên trái tim lạnh giá, như tuyết rơi ngoài trời.
Từ đó, đứa trẻ thế vị trí của . Tôi chỉ nhín em từ xa một duy nhất, , ấn tượng của về em chỉ là bóng lưng em bố dắt .