Khiêu Vũ Cùng Kỵ Sĩ Bóng Đêm - Chương 2: Ông Chú Tốt Bụng Ở Cửa Hàng Bánh

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:00:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

*****

 

Người thợ làm bánh, ông Halton, ngẩng lên khỏi khối bột đang nhào. Khi mắt ông chạm mắt cô, ông nở một nụ ấm áp.

 

“Chào buổi tối, Eleanor. Hôm nay cháu sẽ mua gì? Có lẽ cháu ngửi thấy mùi bánh nhỉ? nó sắp nguội .”

 

"Cháu ..." Cô thừa nhận, bước đến quầy.

 

"Chú cháu bảo cháu tìm mua một ít bánh mì lúa mạch đen. Nếu chú còn, bán cho cháu hai ổ ạ."

 

Người thợ làm bánh lớn tuổi, béo ú gật đầu.

 

"Tất nhiên . Và..." Ông dừng , thả bột để lau tay tạp dề.

 

"Dạo chú cháu thế nào ?"

 

“Cũng ạ. Ông nhốt trong phòng làm việc cho đến tận khuya, mặc dù điều đó là bất thường.”

 

Ông Halton để biến mất tấm rèm nhưng vẫn tiếp tục , giọng của ông cao hơn mức cần thiết.

 

"Tất nhiên là thế. Nói với ông rằng ông sẽ biến thành một bóng ma nếu ông tắm nắng ban ngày, ý chú là thỉnh thoảng ông nên dành thời gian nghỉ ngơi."

 

Eleanor lớn: "Được, , cháu sẽ cố gắng với chú điều đó bữa tối nay."

 

Mở rèm bằng một tay, ông Halton , tay cầm hai ổ bánh mì lúa mạch đen. Đôi mắt nhăn nheo hiền hậu của ông ngước cô khi ông đặt ổ bánh mì lên quầy giữa hai .

 

"Còn cháu thì ? Dạo thế nào ?" Ông hỏi.

 

Ông Halton, cùng với bất kỳ ai khác vinh dự gặp chú của cô, James Carver, đều rằng ông tính cách nhẹ nhàng. Thực tế thì ngược . Chính vì tính khí thẳng thắn của chú cô mà đến xỉa gì đến. Ngay cả ông Halton cũng cái t.ử tế về chú của cô trong gặp đầu tiên của họ.

 

Eleanor còn nhỏ khi cô chuyển đến thị trấn để sống với chú của . Con đường lát đá cuội hoang vắng uốn lượn qua thị trấn, qua những ngôi nhà gỗ, mặc dù bề ngoài thanh lịch, nhưng vẻ ngoài cong vênh và bằng phẳng. Những cây liễu cong queo xếp hàng phố khi những chiếc đèn lồng dầu treo thắp sáng lối .

 

Mọi thứ dường như thật kỳ diệu và cũng thật kỳ lạ. Khi đến nơi, cô nhận thấy rằng nơi đây trông giống như một thị trấn lãng quên từ lâu. Khi qua tiệm bánh của ông Halton, mùi thơm của chiếc bánh bí ngô của ông ôm trọn cô vòng tay ấm áp của nó, và Eleanor chạy trong cửa hàng quen mà cần suy nghĩ gì thêm.

 

Chú của cô gây đủ ồn ào về mùi ngọt ngào đến phát ngấy tràn ngập đường phố đến nỗi một thợ làm bánh khác ngừng bán bánh trong nhiều tuần. Mặc dù cô ngạc nhiên khi họ hành động như . Cô mong đợi điều đó. Gia đình cô thành lập Autumntun từ nhiều thế hệ . Những gì chú cô thiếu đó là về quyền lực chính trị, ông bù đắp hơn thế bằng sự giàu qua nhiều thế hệ.

 

 

****

 

Flowers

May mắn cho dân thị trấn, chú của cô thường xuyên khỏi nhà. Tuy nhiên, Eleanor thì may mắn như . Sau khi thấy cô ở tiệm bánh, chú của cô mắng cô về cân nặng và thói quen ăn uống của cô. Cô bao giờ đụng đến nhiều hơn khẩu phần thức ăn mà cô cho hoặc bất kỳ loại món tráng miệng nào mà sự đồng ý của chú cô, tuy nhiên điều chỉ làm kích thích thêm sự thèm ăn của cô mà thôi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khieu-vu-cung-ky-si-bong-dem/chuong-2-ong-chu-tot-bung-o-cua-hang-banh.html.]

 

“Cháu chăm sóc nên gì phàn nàn cả.”

 

dối một cách xuôi tai nhất thể, thậm chí còn nở một nụ nhẹ nhàng. Ông Halton liếc cô bằng ánh mắt hiểu của khi nhún vai một cách thoải mái.

 

"Giá mà sự dối trá của cháu cũng như khuôn mặt cháu nhỉ." Ông đùa.

 

Bỏ qua lời bình luận của ông, Eleanor đặt tiền xu của lên quầy.

 

"Hẹn gặp chú ngày mai, chú Halton."

 

“Được, .” Ông đáp tiếp tục nhào bột.

 

Eleanor và lấy một chiếc giỏ từ kệ khi với ổ bánh mì. Nhấc hai ổ bánh mì lên và nhẹ nhàng đặt chúng giỏ, cô tuyên bố.

 

"Cháu sẽ trả cái giỏ khi cháu ghé cửa hàng ." Ông Halton chỉ gật đầu.

 

Với chiếc giỏ tay, cô định rời , nhưng khi tay cô chạm tới núm cửa bằng vàng, thợ làm bánh lên tiếng.

 

“Cẩn thận nhé, Eleanor. Trời sắp tối . Nhanh về nhà .”

 

Eleanor đảo mắt. Thay đó, cô qua vai và mỉm nữa.

 

"Vâng, thưa chú Halton. Cháu còn thể làm gì khác nữa?"

 

Cô đẩy cửa bước ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lưng. Nhìn lên bầu trời, cô thấy mặt trời bắt đầu lặn. Cô nghĩ lẽ chỉ còn đầy một giờ nữa là thị trấn sẽ tối đen .

 

mười bước khỏi tiệm bánh thì một giọng quen thuộc gọi cô.

 

“Ellen! Ellen!” Giọng của một phụ nữ hét lên từ phía , tiếng bước chân phấn khích tiến về phía cô.

 

Eleanor đầu sang một bên và thấy Penelope, một trong những bạn thời thơ ấu của cô, đang chạy đến bên cạnh cô. Mái tóc đen của cô buộc thành một búi và đôi mắt cô mở to vì thích thú.

 

"Penny." Cô với bạn nhất của .

 

"Không giống khi ngoài gần hoàng hôn thế ." Cô đùa.

 

Penelope khẽ. Trong tất cả phụ nữ ở Autumntun, Penny luôn ghi nhớ những quy tắc của giáo viên trường dạy võ. Cô duyên dáng, kiên nhẫn, xinh hết, cô tin Kỵ Sĩ Không Đầu.

 

“Ờ.” Penelope bắt đầu.

 

“Thực tớ đang đường về nhà. Hoặc ít nhất là khi tớ thấy thì đang đường về. Nhà ở rìa thị trấn. Cậu về kịp ?”

 

Loading...