Cảm ơn bạn ủng hộ nhóm dịch. Có những bộ truyện khác mong bạn cũng ủng hộ nhiều cho chúng nhé
1. Yêu Kẻ Bắt Cóc
2. Truyền Thuyết Rồng Thiêng.
Flowers
3. Người Đẹp Và Quái Vật
4. Khiêu Vũ Cùng Kỵ Sĩ Bóng Đêm
5. Vật Hiến Tế
6. Ép Hôn Nàng Hầu
7. Kẻ Săn Và Con Mồi
8. Đóa Hoa Của Quỷ
9. Lạc Vào Xứ Sở Thần Tiên.
10. Cướp Biển Vùng Caribige
***
Anh nắm lấy dây đeo cặp của và kéo về phía , mặt gần mặt . Tim hẫng một nhịp. Mùi hương của ấm áp và hấp dẫn mặc dù vẻ ngoài ngốc nghếch.
Tôi cảm thấy ánh mắt chúng và thấy tiếng khúc khích. Anh liếc lên và gần như gầm gừ. "Mẹ kiếp, thể thoát khỏi chúng." Anh kéo qua cửa nhà kính, đóng sầm nó lưng chúng . "Có hai cô gái trẻ trong lớp khúc khích mỗi khi gầm gừ. Cô thể giải thích điều cho ?"
"Có lẽ họ thấy hấp dẫn", . "Và phần bí ẩn, điều đó sẽ khiến trở nên hấp dẫn hơn".
Tôi đưa tay xuống cổ tay và vặn, thoát khỏi sự kìm kẹp của .
Anh lùi một bước, thận trọng quan sát .
"Đừng bao giờ túm lấy như thế nữa", . "Hoặc sẽ bẻ gãy mũi và những sinh viên đó sẽ bỏ học đại học vì nhà thực vật học trai của họ nhà tâm lý học làm biến dạng".
Anh khịt mũi và rõ ràng là đang cố nhịn . "Vậy thì đừng ăn cắp đồ của nữa, và sẽ chuyện như thế nữa."
“Tôi ăn cắp của . Anh bảo nhà kính, và vẫn cho đến tận bây giờ. Tôi bận rộn làm việc cả tuần , giống .”
"Tôi cũng làm việc nhiều như cô ," khẩy. "Tôi gần như sống ở cái nơi c.h.ế.t tiệt ."
“Miệng lưỡi của bẩn thỉu quá, điều đó chẳng khiến trở nên đáng sợ hơn .”
Anh lớn. "Cô là đáng ghét nhất mà từng gặp. Cô nên nhanh chóng rời khỏi đây ."
“Không. Tôi ăn cắp của . Tôi lý do gì để dối. Còn thì ?”
“Tất nhiên là . Tôi chỉ những quả cam ngừng biến mất. Tôi cần chúng cho những việc khác .”
Tôi nhướn mày sự nhấn mạnh của . "Vậy thì ai mang cam cho ?"
Anh giơ tay lên, rõ ràng là cũng bực bội như . "Có lẽ là yêu của cô."
“ Người yêu?” Tôi bao giờ từ đó vẻ ghê tởm đến thế.
“Giáo sư Louis Brown.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khi-nha-sinh-vat-hoc-yeu/chuong-27-toi-khong-an-cap.html.]
Tôi một lúc khi bật . Thật vô lý. Thật vô lý đến nỗi nên lời. Alec tỏ vẻ bực bội khi lau nước mắt.
"Tôi đảm bảo với là hẹn hò ngủ với bất kỳ ai, đặc biệt là thằng khốn ngu ngốc đó. Và thành thật mà , ngay cả khi làm , thì chắc chắn đó cũng là việc của ."
“Tôi sẽ tin lời cô nếu như việc đe dọa .”
Anh thể nghiêm túc . Tôi khoanh tay và quan sát . Tôi chắc tin . “Anh ý gì khi đe dọa?”
“Anh bảo tránh xa cô .”
“Ồ, thể tưởng tượng tại . Anh là yêu thích nhất mà từng gặp nhưng ít nhất cố thuyết phục rằng truyện cổ tích là thật.”
Đến lượt nhướng mày. Sự thích thú đó trở trong ánh mắt . "Truyện cổ tích?"
"Quái vật." giải thích.
Anh khoanh tay và hai chúng đối mặt , mặc dù cao hơn khá nhiều. Tuy nhiên, thể hạ gục . Ý nghĩ lên khiến cứng .
“Điều gì khiến cô chắc chắn rằng chúng tồn tại?”
Tôi thở dài mệt mỏi. "Anh cũng nghĩ như những rằng quái vật tồn tại hả?"
“Đó là một câu hỏi hợp lý mà. Tại chúng thể tồn tại? Chúng thứ về thế giới .”
Tôi lắc đầu với . “Nghe vẻ như đang ảo tưởng. Tôi hiểu rằng lĩnh vực nghiên cứu của là thực vật, nhưng của là...”
“Có ai từng với cô rằng cô cái khá lớn ?”
“Tất nhiên nhưng quan tâm. Bộ phụ nữ trở thành giáo sư thì sai ? Tôi dành gấp đôi thời gian để học. Gấp đôi thời gian để làm việc. Và điều tương tự cũng thể về và cái của . Chắc chắn các giáo sư khác vẻ thích .”
Anh khẽ ngân nga một tiếng mỉm . “Bọn họ sợ . Không chỉ là thích. còn em. Em sợ ?”
"Không," . "Hoàn ."
"Tại ?" Anh tiến gần hơn một bước và ngẩng cằm lên để đáp ánh mắt của . Có một im lặng giữa chúng khi lên tiếng, giọng trầm và sâu. "Em khả năng gì ."
"Và thể làm gì. . Và rằng nếu tiến thêm một bước nữa về phía , sẽ bắt quỳ xuống."
Khóe miệng giật giật. "Em làm thế với ? Bắt quỳ xuống ?"
Tôi trừng mắt . "Anh gì ở ?"
“Tôi cũng đang thắc mắc như về em đó, cô gái ạ.”
Những lời của chúng trở thành một điệu nhảy chính xác hơn nó giống như chúng đang chơi với một ván cờ. Sự hiện diện của chiếm hết tâm trí và cảm thấy như thể đang thách thức một con quỷ. Một con quỷ ăn sự thất vọng và bối rối của .
Tại Louis cảnh báo tránh xa ? Nhất là bữa tối thất bại của chúng , rõ ràng là chúng bạn bè. Và trong ba họ, ngờ cố làm như .
“Vậy là Brown cảnh báo tránh xa . Anh còn gì nữa ?” Tôi hỏi.
“Không gì nhiều. Tôi đ.ấ.m vô lớp dạy.”
“Anh… đ.ấ.m dạy ?”
“ . Anh chạm cánh tay .” Anh thực tế.
“Việc ai đó túm lấy mà cho phép thì cho rằng đó đang x.úc p.hạ.m ?”