Khi Ngày Và Đêm Gặp Nhau - Chương 106: Quy tắc của màn đêm

Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:33:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đừng nữa, đừng nữa, con mà nữa là cũng theo đấy.” Thừa Mỹ đang lúc bối rối, khó khăn lắm mới rảnh một tay để lau nước mắt, nhân lúc con ngủ say, cô bên điện thoại gọi của quán ăn vỉa hè. Người đàn ông đó lẽ đang chơi bài cùng ba bạn ở quán, tiếng la hét ồn ào trong điện thoại, dường như đang chơi hăng say. Khi vợ của bạn khẽ lẩm bẩm, đàn ông tức giận ném mạnh bộ bài tay xuống bàn.

“Anh ăn chút gì về ngay!”

“Bao giờ mới ăn xong! Cho em một giờ chính xác !”

Thừa Mỹ thật sự cầm gậy đập vỡ cửa sổ kính của quán ăn, còn lớn tiếng c.h.ử.i rủa đàn ông một trận, nhưng một rào cản vô hình định rằng cô ở thế giới chỉ thể mang vẻ mặt chán nản như ăn phân.

“Lát nữa , hôm nay tăng ca, cái ghế còn ấm chỗ nữa!”

Thắng thua, thua thắng, Thừa Mỹ gọi điện hết đến khác.

“Anh, vợ giục gấp như chắc là chuyện, là hôm nay chơi đến đây thôi.”

Ngoài trời đang mưa, vợ của bạn điện thoại reo, sắc mặt đột nhiên trở nên u ám hơn.

“Đã qua hai tiếng rưỡi ! Có về nhà đây?”

“Em ngoài cửa sổ ? Mưa to thế , bảo về làm !”

Chiếc quạt trần thật phiền phức, Thừa Mỹ chút oán trách cửa sổ.

“Được thôi, em gọi cho em gái ngay, để nó đến đón !”

“Lý Thừa Mỹ! Chồng em đây làm cả ngày, mệt c.h.ế.t. Giờ ăn cơm, chuyện, chơi bài với bạn bè thì chứ? Phạm pháp ?”

Những bạn chơi bài cùng đều đang thì thầm lấy chuyện sợ vợ đùa, trong cơn tức giận, đàn ông tức rút luôn dây điện thoại .

Kim giờ và kim phút trùng lúc một giờ sáng, đàn ông thua sạch túi cuối cùng cũng nghĩ đến việc về nhà, đèn sáng, vợ con đều ở nhà. lúc , điện thoại reo, của gọi đến.

“Mẹ cần con bận việc thế nào, bao nhiêu cuộc xã giao, con ruột của thì cũng phụ một tay chứ. Chẳng lẽ con định đẩy hết việc nuôi con và làm việc nhà cho vợ con ? May mà con dâu tìm đến em gái con, em con kể chuyện cho , mới tránh một trận sóng gió gia đình. Còn nữa, xem con ăn với bố vợ con thế nào? Chẳng lẽ con hai bên gia đình vì chuyện mà xích mích với ?”

Nếu chuyện , lẽ Thừa Mỹ vẫn sẽ là phụ nữ ngoan ngoãn chồng sai đ.á.n.h đó. Dưới sự hòa giải lòng nhưng vô hiệu của chồng, mối quan hệ của hai nhanh chóng trở nên cứng nhắc. Người đàn ông bắt đầu dùng cách trốn tránh thậm chí là chiến tranh lạnh để trút giận lên gia đình . Ngồi giữa cuộc sống tan hoang còn nhận , Thừa Mỹ của thế giới ôm mặt thành tiếng.

“Hối hận ? Ở cái tuổi non nớt , thứ thể gả chẳng qua chỉ là khuôn mặt trai và sự dịu dàng giả tạo. Em tự xem ! Lúc em đang dỗ hai đứa con ngủ, đàn ông của em rốt cuộc đang làm gì?”

Phòng chứa đồ bật đèn, xung quanh tối, cạch cạch, giữa Thừa Mỹ và đàn ông đó chỉ tiếng chuột máy tính đầy ngượng ngùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khi-ngay-va-dem-gap-nhau/chuong-106-quy-tac-cua-man-dem.html.]

“Vì cấp đồng ý, em nỡ để con tiếp tục đợi một nên mới trốn việc, bây giờ em đơn vị ghi kỷ luật , những kiếm lương ngày, mà công việc hai ngày đầu cũng đổ sông đổ bể! Anh rốt cuộc còn em thế nào? Gọi một cuộc điện thoại, gửi một tin nhắn khó đến ? Em hỏi cuối, con là của một em ? Việc nhà và con cái em đều gánh hết, công việc em cũng liều mạng làm như một đàn ông, he he, em cần để làm gì? Anh, cha , là khí ? Là đồ trang trí ? Sao thể chút trách nhiệm nào trong vấn đề con cái chứ! Em thậm chí còn đang nghĩ nếu em rút khỏi cuộc sống của ba cha con , các còn thể sống đời ?” Trong giấc mơ, một Thừa Mỹ khác dường như bao giờ chuyện với đàn ông bằng giọng điệu tức tối, bất cần đời như .

“Vợ ơi, thật sự , xin em bình tĩnh một chút, mới đây ở bệnh viện thấy cuộc gọi nhỡ là lập tức chạy về , em lúc đó sợ đến mức nào ?! Ngay cả lúc bác sĩ gọi bôi thuốc, cũng dám dừng .” Người đàn ông run giọng giải thích.

“Mới đây?!”

Người đàn ông ôm mặt, nhất thời phản ứng kịp. Trên mặt Thừa Mỹ lộ ánh mắt hả hê.

“Tai nạn xe và ‘mới đây’, nghĩ em sẽ tin cái nào? He he, quả nhiên, lúc dối, thèm để ý đến việc lời mâu thuẫn.”

Người đàn ông trừng mắt, ánh mắt trực diện, cứng nhắc, tức thì một luồng khí lạnh lẽo từ trong tủy xương tỏa khắp căn phòng. Thừa Mỹ đưa tay vuốt mấy sợi tóc rối trán, ngẩng cao cằm kiêu hãnh tiến gần đàn ông một bước.

“Cả ngày em như một con điên, ở đơn vị sai tới sai lui? Anh nghĩ là vì em sở thích ngược đãi ?”

Ngoài trời gió thổi lớn, nhưng Thừa Mỹ vẫn thấy tiếng ù ù như tai ngâm nước.

“Chỉ chút sức chịu đựng thôi ? Người nên ấm ức là em mới đúng! Từ ngày chúng kết hôn, việc nhà và con cái đều đổ hết lên đầu một em! Anh, làm cha , vỗ n.g.ự.c đảm bảo rằng sẽ thăng chức, sẽ tăng lương, sẽ thưởng cuối năm! Kết quả thì ? Mười năm trôi qua, lương của mỗi năm chỉ tăng một tờ tiền đỏ! Những đều lên chức quản lý ! Cái mặc kệ là dựa mối quan hệ của ai, em chỉ nhớ là thăng chức năm thứ chín làm!”

Lần , thế giới bỗng nhiên yên tĩnh, ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên khuôn mặt Thừa Mỹ, trong vầng sáng dài, những hạt bụi trong khí ngừng tụ mặt đàn ông.

“Sao em cũng trở nên thực dụng ?” Người đàn ông chỉ mũi Thừa Mỹ, miệng còn hằn học .

“Anh thực dụng! He he, mở to mắt cho kỹ ! Một gia đình một tháng lương đến 7000 thì đủ làm gì? Nhà chúng khoản vay mua nhà, hai đứa con, còn ba già cần phụng dưỡng! Chỉ vì vô dụng, em thể tìm một công việc mát-xa ngoài cuộc sống gia đình bận rộn! Một ngày mười tiếng, một tháng nghỉ hai ngày, mỗi ngày về đến nhà, ngón tay em đau đến sắp gãy, nhưng em vẫn cố nén đau để tã cho con, giặt quần áo, nấu cơm cho tất cả . Vì em là , là vợ của gia đình . Em mà liều mạng?! Còn , lúc lật lịch, sống qua ngày một cách m.ô.n.g lung, từng nghĩ, là cha, là chồng, là con trai trưởng nhà họ Trịnh ? He he ha ha, , ở cái nhà nhỏ của chúng , em chống đỡ cho . Bên bố chồng, còn em chồng nữa! , em gái ruột của chắc một nào phàn nàn với nhỉ, chỉ vì đẩy hết gánh nặng cuộc sống cho khác, mà bây giờ cô sợ hãi hôn nhân vô cùng!”

Thực Thừa Mỹ lúc cũng chột , vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong trống rỗng, thực tế cô chịu nổi sức nặng của một ngón tay, một câu , một cọng rơm, bất kỳ hình thức phản bác nào cũng thể khiến phụ nữ mất ngủ triền miên suy sụp tinh thần. Chỉ là, cô thật vững, tạo dựng hình ảnh điên cuồng trong mắt chồng .

“Vợ ơi sai , em thể cho một cơ hội nữa , hứa với em nhất định sẽ chăm chỉ làm việc!” Người đàn ông sắc mặt Thừa Mỹ, trong mắt chứa đầy sự mong đợi, đôi tay nửa đẩy nửa kéo dường như cũng tin rằng chỉ cần dây dưa, Thừa Mỹ nhất định sẽ thỏa hiệp.

“Nếu thật sự làm , mười năm làm ! He he, mặt hai đứa con đang đòi ăn, còn bố chồng quản tuổi già sức yếu vẫn bôn ba vì , bây giờ những lời giống tiếng ? Đồ tạp chủng bằng ch.ó lợn! Cút cho ! Cút càng xa càng !!”

Đột nhiên, đàn ông đó mặt mày xám ngoét, biểu cảm cứng đờ, như thể chứng kiến thứ gì đó tàn nhẫn.

Thừa Mỹ từ từ đầu , chỉ thấy một con cua từ bổ nhào xuống, ung dung tự tại nghênh ngang qua đỉnh đầu đàn ông đó. Rồi như một tia chớp chia đôi bộ khung cảnh, kịp đề phòng, một cái tát mạnh vô cùng giáng xuống vai Thừa Mỹ, và cơn gió lạnh như thủy triều lặng lẽ ùa đến.

“Thì là giấc mơ đó…” Lúc Thừa Mỹ tỉnh , ngoài cửa sổ là một buổi sáng sớm sương mù mờ ảo, ánh sáng cô liêu mà ảm đạm chiếu lên tấm gương đối diện, những thứ quen thuộc trong gương, một nét buồn man mác nhuốm lên đôi mắt Thừa Mỹ.

Loading...