Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:49:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

- Tốt hơn là nên . Shea cũng ở đó, và với hai đó canh chừng , chắc chắn sẽ cảm thấy khiêu khích. Elliot định về mặt tinh thần. Tớ nghĩ rằng lẽ công ty của gặp rắc rối, nhưng Jun rằng gì xảy . Tớ nghĩ rằng điều đó liên quan đến ? - Tammy .

Avery bước trở ghế văn phòng của xuống.

- Cậu đ.á.n.h giá quá cao tớ, Tammy. Anh suy sụp khi tớ ly hôn, vì tớ nghĩ rằng quan trọng đến .

- Vậy tại hành động kỳ lạ như ? Không thể là vì Zoe, đúng ? Tớ rằng gần đây cô thường xuyên đến thăm dinh thự Foster cũ. Người phụ nữ đó quá giỏi trong việc lập mưu! - Tammy lẩm bẩm trong bối rối.

Càng về Elliot và Zoe, Avery càng thấy trở nên điềm tĩnh hơn. Có lẽ, cô thể giữ bình tĩnh nếu một ngày nào đó họ kết hôn.

Elliot và cô là hai đường thẳng song song chạy cùng một hướng nhưng bao giờ giao , và họ sẽ chỉ ngày càng xa hơn trong tương lai.

- Tammy, chuyện giữa và Jun thế nào ? - Avery đổi chủ đề.

- Vẫn thế, vẫn thế! Anh quyết định tiếp tục cố gắng cho đến cuối năm, và nếu đến lúc đó bố tớ vẫn hài lòng, sẽ về nhà và tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình năm . Không ai cũng đầu óc kinh doanh như Elliot. Có lẽ cả Jun và tớ đều định sẵn sẽ tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình . - Tammy thở dài.

- Cậu thực sự là một tâm hồn cao quý.

- Như thể tớ thể ở mặt . Avery, thực tớ khá mừng vì đến bệnh viện thăm Elliot. - Tammy khúc khích và .

- Anh bệnh nan y. - Avery giả vờ lo lắng.

- Cậu sẽ đến thăm nếu bệnh chứ?

- Nếu bệnh, thì vì lòng nhân đạo, tớ đến thăm khi c.h.ế.t.

- Sắp đến sinh nhật ; tham dự bữa tiệc nếu mời ? - Tammy .

- Không.

-Ồ, ừ, dù thì cũng ý định ăn mừng. Anh bao giờ làm thế.

- Vậy tại hỏi tớ?

- Chỉ để kiểm tra xem quyết tâm đến mức nào thôi! Bây giờ tớ còn lo lắng nữa. - Tammy thừa nhận quyết tâm của Avery và .

Sau khi cúp máy, Avery do dự một lúc, cuối cùng gọi cho bà Cooper.

Bà Cooper nhấc máy gần như ngay lập tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khi-mat-anh-ay-mo-ra/chuong-268.html.]

- Avery hả?

- Bà Cooper, là đây.

Cô do dự vài giây hỏi.

- Tôi Elliot đang ở bệnh viện, chuyện gì ?

- Là dày của . Có chuyện gì đó xảy , và ngủ trong suốt hai ngày. Cuối cùng, kiệt sức đến mức ngủ suốt hai ngày, và vì thế, ăn gì trong ba ngày. Dạ dày của phản ứng. - Bà Cooper thở dài.  

- Ồ, cố tình từ chối ăn ?

- Không. Cậu ăn khi thức dậy, nhưng nôn m.á.u khi ăn. - Bà Cooper nghĩ cảnh tượng đó và cảm thấy nỗi kinh hoàng tràn ngập huyết quản của .

Avery thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Elliot từ chối ăn thì gì nghiêm trọng.

- Đừng lo, vài ngày nữa là sẽ khỏe thôi. - Avery an ủi bà.

- Vâng. Cô đến bệnh viện thăm ? - Bà Cooper hỏi.

- Không, khá bận. - Avery giải thích.

Bà Cooper thể rằng đó là một cái cớ.

- Bà Cooper, đừng với Elliot là gọi cho bà. Chúng chia tay , và chúng sống cuộc sống riêng của . - Avery với giọng lo lắng.

- Được , sẽ . - Bà Cooper , tỏ vẻ hiểu.

Rồi đột nhiên bà đổi chủ đề.

- Avery, con trai của cô, Hayden, là con trai của Elliot ?

Avery cảm thấy hụt hẫng khi câu hỏi đó.

- Có lẽ nên hỏi điều đó? Tôi gặp Hayden hai cảm thấy như đang Elliot mỗi thấy . Họ trông giống , và họ cũng tính cách giống . Đừng lo, chỉ chuyện với cô thôi, và sẽ mặt Elliot . - Bà Cooper một cách hối .

Avery nhớ kết thúc cuộc gọi như thế nào. Cô chắc nên thấy vui vì Elliot bao giờ nghi ngờ Hayden là con . Lúc đó, cô về những đứa trẻ vì ghét trẻ con đến mức thể làm tổn thương chúng. Bây giờ, một lý do khác khiến cô .

Có hai phụ nữ bên cạnh , và bất kể cảnh nào và kết thúc như thế nào, sẽ phù hợp khi những đứa trẻ làm quen với bố . Nếu chúng định kết nối với , thì việc chúng sự thật cũng chẳng ý nghĩa gì.

Trong Lễ hội mùa thu, năm nghìn máy bay lái mà Tập đoàn Sterling đặt hàng từ Tate Industries bay lơ lửng tòa nhà của Tập đoàn Sterling, đổi thành nhiều đội hình và màu sắc khác bầu trời đêm sự điều khiển của Mike.

Loading...