Khai Phá Cổ Mộ - Chương 375: Lều trắng thảo nguyên.

Cập nhật lúc: 2025-12-26 05:25:32
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyên gia Mậu Hướng Nghĩa dường như từng đến nơi , ông chủ động phía dẫn đường. Trên đường , lão Giang còn đặc biệt chỉ dạy mấy câu: “Kinh Lam, những lều phía là màu trắng ? Bên trong đó nhiều điều đáng đấy…”

Hóa , Tạng thảo nguyên phần lớn đều sinh sống trong lều. Bởi lều nhiều ưu điểm như ấm mùa đông, mát mùa hè, tiện tháo dỡ.

Suốt ngàn năm qua, họ dắt theo đàn dê đàn bò, chọn cỏ mà chăn, chọn nước mà ở, sống cuộc đời du mục bốn phương, mang đậm màu sắc lãng mạn. Mà màu sắc của lều cũng chia thành hai loại: đen và trắng.

Lều đen dệt bằng lông bò yak, lều trắng dệt bằng lông cừu. Nếu thấy lều đen, điều đó chứng tỏ đây là quê cũ của Tạng; còn nếu thấy lều trắng, thì nghĩa những Tạng nơi là dân di cư, nhưng trong lòng họ vĩnh viễn mang theo tín ngưỡng đối với thần linh.

Nghe chúng chuyện, Mậu Hướng Nghĩa cũng xen . Ông gật đầu với lão Giang, dường như tán thưởng kinh nghiệm phong phú của ông, bổ sung thêm:

“Cậu trai trẻ, Tạng yêu thích màu trắng. Rất nhiều công trình của họ đều dùng màu trắng, ví dụ nổi tiếng nhất là cung Potala. Với họ, màu trắng là biểu tượng của cát tường, thể mang sự che chở!”

“Ngọn núi Cống Ca mà chúng sắp tiến , ‘Cống ca’ trong tiếng Tạng nghĩa là ‘tuyết trắng thánh khiết’. Những sống dãy tuyết sơn mênh mông, sữa dê họ uống là màu trắng, khăn hada họ đeo là màu trắng, ngay cả tín ngưỡng họ mang trong lòng cũng trắng tinh như tuyết. Vì tiếp theo đây, tuyệt đối tuyệt đối x.úc p.hạ.m bất kỳ sắc trắng nào mà các thấy.”

“Đặc biệt là chào hỏi tự tiện xông lều của phụ nữ để trộm cái gì! Một khi phát hiện, chỉ thể ở đây cưới vợ sinh con, cả đời chăn bò yak thôi… dù cho đối phương mập đen lực lưỡng thế nào, cũng cưới vô điều kiện.” Mậu Hướng Nghĩa đặc biệt nhắc nhở.

Được , xem ngay cả ông cũng tin lời Lạc Đà, cho rằng nghiện chuyện sờ m.ô.n.g khác.

Dần dần, từng đỉnh lều tròn màu trắng xuất hiện trong tầm mắt chúng , trông như những ngọn núi trắng nhỏ, nổi bật vô cùng xinh giữa t.h.ả.m cỏ xanh mướt.

Bên ngoài lều còn một vòng cửa gỗ, đó treo đầy những lá cờ nhỏ sặc sỡ. Đỉnh cao nhất của cửa gỗ còn một chuỗi ký hiệu nhận , chắc là chữ Tạng.

Mậu Hướng Nghĩa với chúng , nơi gọi là: mục trường Văn Già. Có lẽ thấy tiếng bước chân của lạ, nhanh hai chăn cừu cảnh giác bước từ trong lều, tay còn cầm s.ú.n.g săn thô.

Họ mặc trường bào sặc sỡ, đeo đầy đồ trang sức bằng bạc. Tuổi chừng hai ba mươi, da nắng gió hun đến đen sạm, nhưng trong đôi mắt thuần khiết toát một thứ hoang dã riêng của thiên nhiên.

“Tashi Delek!”

Mậu Hướng Nghĩa vẫy tay về phía họ, mỉm chào hỏi.

Hai bên dường như quen từ lâu, hai chăn cừu thấy là Mậu Hướng Nghĩa liền hạ s.ú.n.g xuống, vẻ mặt vui mừng rạng rỡ, nhiệt tình đón chúng trong.

Tiết Tĩnh Hương dìu lãoTiết phía , chúng cũng lượt theo .

Hai chăn cừu dẫn chúng tới chiếc lều lớn nhất. Không hôm nay là ngày lễ đặc biệt gì, khi chúng bước thì phát hiện bên trong đang tổ chức một bữa tiệc tối vô cùng long trọng.

Người nơi đây vô cùng hiếu khách, chúng đặt chân , các cô gái nhỏ tiến lên dâng khăn hada, hai tay nâng khăn trắng khoác lên cổ chúng . Lão Giang ghé tai nhỏ: “Đây là nghi thức chào đón của bản địa! Họ coi chúng là khách quý.”

Tôi vội cúi đầu, nhưng phát hiện Ban Ban bên cạnh mặt mày lạnh lùng, cho các cô gái gần , khiến bầu khí lập tức trở nên căng thẳng.

Tôi nhanh chóng tiến lên giải thích, một phen thao tác trấn an, Ban Ban mới miễn cưỡng tin rằng đây là nhân cơ hội ám sát .

Có lẽ thời Ân Thương ba nghìn năm , mỗi nữ chiến thần Phụ Hảo công phá một nước địch, đều đối mặt với đủ kiểu ám sát?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khai-pha-co-mo/chuong-375-leu-trang-thao-nguyen.html.]

Nếu thì Ban Ban cũng chẳng quen phản xạ như .

Thế mà Minh Nguyệt Dạ vẫn còn khen một câu: “Không hổ là đàn ông để mắt tới, trung thành bảo vệ trai, nghĩa khí lưu danh muôn thuở!”

Điều kỳ lạ là, khăn hada dâng cho chúng đều là màu trắng, riêng của Tiết Vinh Diệu là màu vàng. Lúc Tiết Vinh Diệu trông như tỉnh táo, đôi mắt sáng rực quan sát xung quanh, còn dáng vẻ đờ đẫn ngu ngơ như .

Người ở đây nhiệt tình, khi dâng khăn liền mời chúng xuống, bưng lên sữa nóng hổi cùng mấy đĩa bánh điểm tâm trông khá lạ. Mậu Hướng Nghĩa giải thích đó là sữa bơ và tsampa làm từ lúa mạch cao nguyên.

“Mọi thử , mùi vị đặc biệt!”

Tôi c.ắ.n một miếng, thấy cứng mặn, uống thêm một ngụm sữa nóng, cả lập tức ấm lên, dễ chịu.

Chẳng bao lâu , một ông lão lớn tuổi cùng vợ tới chào hỏi chúng . Họ tiếng Tạng, chúng hiểu mấy, nhưng Mậu Hướng Nghĩa thì trò chuyện vui vẻ với họ.

Vừa phiên dịch cho chúng , MậuHướng Nghĩa rằng đối phương là thủ lĩnh của nhóm mục dân , tên là Đan Ba, bên cạnh là vợ ông, tên Trác Mã.

Để bày tỏ sự chào đón, lão Đan Ba thậm chí quyết định dùng cừu nguyên con để chiêu đãi chúng . Chờ tròn một tiếng đồng hồ, cừu dọn lên, làm kinh ngạc đến há hốc miệng.

Đó đúng là một con cừu nguyên vẹn, nặng tới mấy chục cân, lớp da vàng óng chảy mỡ, tỏa mùi thơm đặc trưng. Bên cạnh còn đặt mấy chiếc đĩa, mỗi đĩa đều một con dao.

Phải rằng buổi trưa chúng chỉ ăn đồ hộp với bánh nén, lúc thấy con cừu vàng ruộm như , cơn thèm trong bụng gần như lôi hết ngoài…

Lão Đan Ba giục chúng ăn nhanh , xong liền cầm d.a.o cắt một miếng thịt từ cừu để làm mẫu. Đã thì chúng cũng khách sáo nữa.

Trác Mã chân thành mang rượu sữa ngựa do chính tay bà ủ lên bàn. Bị bầu khí nhiệt tình lây nhiễm, chúng ăn thịt thỏa thích, uống rượu say sưa, cả bữa tiệc tràn ngập niềm vui. Ban Ban thậm chí còn giật luôn một cái đùi cừu, đó xé thịt ăn ngon lành.

Trong bữa tiệc, Mậu Hướng Nghĩa khéo léo đề cập chuyện mượn ngựa. Lão Đan Ba cần nghĩ ngợi liền đồng ý, còn sẽ cho mượn con ngựa đực khỏe nhất thảo nguyên để tặng cho những vị khách từ phương xa.

Tiết Tĩnh Hương lắc đầu, Mậu Hướng Nghĩa : “Tôi xưa nay mượn đồ, chỉ mua!”

Nói xong, cô liếc mắt hiệu cho kẻ mặt bên cạnh. Không Mặt lập tức đưa một thỏi vàng, giao cho Mậu Hướng Nghĩa chuyển cho lão Đan Ba.

Mậu Hướng Nghĩa phiên dịch đẩy thỏi vàng về phía lão Đan Ba. Người ở đây nào từng thấy nhiều vàng như , suýt nữa thì dọa cho hình. Cuối cùng, sự kiên trì nhiều của Mậu Hướng Nghĩa, lão Đan Ba mới nhận lấy thỏi vàng.

Người nơi phần lớn tiếng Tạng, nhưng họ quá nhiệt tình. Để thể hiện sự tôn trọng với chúng , họ học cách gọi tên chúng , chỉ là khi gọi thường thích thêm một chữ “la” phía .

Ví dụ như: Lý tiểu ca la, Giang la, Tiết tiểu thư la…

Tôi hỏi Lão Giang điều nghĩa là gì, Lão Giang rằng ở đây xưa nay gọi đầy đủ họ tên, thêm chữ “la” phía là cách thể hiện sự tôn trọng và thiện.

Đã nhập gia thì tùy tục, cũng nên “la” theo họ.

Nhất thời trong lều là tiếng “la la la”, khiến ai nấy đều nhịn mà bật .

Loading...