Khắc Tinh Sếp tổng - Chương 7: Ăn trưa kiểu tổng tài… là chốt cửa, rót rượu và thì thầm bên tai

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-29 05:25:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 7: Ăn trưa kiểu tổng tài… là chốt cửa, rót rượu và thì thầm bên tai

Phòng tổng giám đốc, 12 giờ trưa.

Lâm Thiên Nghi cứng đơ chiếc ghế da cao cấp, đối diện là bàn ăn nhỏ đặt ngay cạnh cửa kính, nơi thể cảnh thành phố từ tầng cao nhất. Ánh mặt trời buổi trưa rọi xuống, phản chiếu lên ly rượu đỏ sóng sánh. điều khiến cô nghẹt thở nhất... là cảnh .

Mà là đàn ông đang phía đối diện — Hoắc Lâm Dạ, áo sơ mi trắng cởi hai nút cổ, cà vạt tháo lỏng, đôi mắt u tối ánh lên sự thích thú.

"Ăn ." – Anh chỉ khay thức ăn chuẩn riêng: bò bít tết, súp kem, bánh mì nướng và... một ly rượu vang đỏ.

“Dạ… cảm ơn…” – Cô lí nhí.

“Gì mà ? Không sáng còn suýt nữa rên lên vì ?” – Anh khẽ, rót rượu ly cô.

“Anh… đừng nhắc nữa!” – Cô đỏ mặt, tay cầm nĩa suýt đ.â.m bánh mì.

“Ừ. Không nhắc nữa. em đỏ mặt thế , dễ mất kiểm soát lắm đấy.”

Thiên Nghi nín thở. Tại cứ mỗi gần đàn ông , cô cảm giác như là con mồi vờn?

Anh ăn chậm rãi, động tác lịch lãm nhưng mang một sức hút đàn ông. Thi thoảng, ngẩng đầu cô, như thể đang thưởng thức bữa ăn... lẫn đối diện.

“Em ăn?”

“Em... đang phong cảnh ạ.” – Cô viện cớ.

Anh dậy, vòng sang phía cô, cúi xuống, tay đặt nhẹ lên thành ghế cô . Cả bao trùm lấy cô, mùi bạc hà nam tính lan khiến tim cô đánh trống ầm ầm.

“Phong cảnh ?” – Anh thì thầm, giọng trầm thấp.

“Dạ… thành phố … sáng…” – Cô lắp bắp.

“Không bằng em.” – Anh nghiêng đầu, môi chạm nhẹ lên vành tai cô.

Cô cứng .

“Anh… đừng… đang là giờ làm việc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khac-tinh-sep-tong/chuong-7-an-trua-kieu-tong-tai-la-chot-cua-rot-ruou-va-thi-tham-ben-tai.html.]

“Vậy là em thừa nhận, em đang nghĩ đến điều gì đó ngoài ăn uống?”

Cô nuốt khan. là cô đang nghĩ đến… cái nụ hôn buổi sáng. Và… ánh mắt khi đẩy tay khác khỏi eo cô. Rồi cả câu : "Tối nay em sẽ ."

Anh cúi xuống, một tay vén tóc cô sang một bên, một tay cài cúc áo cô lỡ bung khi .

“Mặc kín . Ở đây chỉ thấy em thế .”

“Anh bá đạo quá …” – Cô thở nhẹ, tay đẩy vai theo phản xạ.

Anh bắt lấy tay cô, siết nhẹ. “Tôi , em đừng để ai khác chạm em. Kể cả chính em, nếu cho phép.”

Câu … là mùi của ghen.

Và mùi của… sự sở hữu tuyệt đối.

“Em là , đồ vật…”

“Em là của .” – Anh ngắt lời, ánh mắt lóe lên – “Và đàn ông chia sẻ.”

, trái tim bất giác mềm . Dù bá đạo, ngang ngược, nhưng sâu trong đáy mắt là sự dịu dàng mà ít ai thấy.

Click.

Anh đưa tay… chốt cửa.

"Anh làm gì ?"

"Bữa trưa đến phần tráng miệng."

"Không... thật chứ?"

"Không ăn. Mà là... nếm."

Anh bế bổng cô đặt lên bàn, ánh mắt nóng rực, môi áp cổ cô, giọng thì thầm cháy bỏng:

“Chúng bắt đầu buổi chiều… bằng một chút đốt cháy năng lượng, chứ?”

Loading...