Chương 14: Một căn phòng, hai đàn ông, và cuộc chiến lời
Phòng họp tầng 18 – khu làm việc của giám đốc dự án quốc tế.
Lâm Thiên Nghi bàn họp dài, tay ôm tập tài liệu dày, trong lòng như trăm con chuột chạy loạn. Bên cạnh là Minh Triết – vẫn là phong thái lịch thiệp thường thấy, áo sơ mi trắng vặn, tay áo xắn lên để lộ cổ tay đeo đồng hồ bạc sáng loáng, và ánh mắt sâu như hồ nước tĩnh lặng.
“Cô cần căng thẳng như .” – Anh nhẹ giọng.
“Em... nghĩ sẽ chuyển về đây...” – Cô lí nhí.
“Không .” – Anh mỉm – “Mà là chuyển.”
Cô sững .
Anh cô chằm chằm, giọng còn nhẹ nhàng như ban đầu:
“Cô nghĩ vì đích yêu cầu cô về đội dự án quốc tế ?”
“Vì... em từng hỗ trợ vài dự án dịch thuật?”
“Không.” – Anh gõ nhẹ mặt bàn – “Vì cô là duy nhất... khiến Hoắc Lâm Dạ mất kiểm soát.”
Cô nghẹn giọng, đơ tại chỗ.
Minh Triết bước đến gần hơn, ánh mắt giấu giếm:
“Tôi từng nghĩ, rung động. cô đến.”
“Giám đốc Minh…”
“Cô cần trả lời.” – Anh cắt lời – “Tôi chỉ cô hiểu: từ giờ, là trực tiếp giám sát cô trong 3 tháng. Trong gian làm việc riêng. Với quyền quản lý đặc biệt. Và sẽ tận dụng từng giây… để khiến Hoắc Lâm Dạ hối hận vì xem thường .”
Cô lùi nửa bước, định phản bác thì…
Cạch!
Cửa phòng bật mở mạnh.
Hoắc Lâm Dạ ngay cửa, sắc mặt tối như bầu trời giông. Áo sơ mi đen bó sát, cà vạt lỏng, đôi mắt như lửa khi quét qua Minh Triết… dừng nơi Thiên Nghi.
“Cô ngoài.” – Anh , cô mà thẳng Minh Triết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khac-tinh-sep-tong/chuong-14-mot-can-phong-hai-nguoi-dan-ong-va-cuoc-chien-khong-loi.html.]
“Em…” – Cô ấp úng.
“Ra. Ngoài.” – Giọng trầm, cứng rắn, cho phép từ chối.
Cô đành cúi đầu, khép cửa bước .
Bên trong, hai đàn ông đối diện .
Một như lửa – nóng, dữ dội, sẵn sàng thiêu rụi tất cả.
Một như nước – lạnh, âm thầm, nhưng thể ngấm tận đáy sâu.
Minh Triết nhếch môi, hề tỏ lép vế.
“Anh đến đây để gì? Đòi phụ nữ của ?”
“Không.” – Hoắc Lâm Dạ bước đến, tay chống lên bàn, giọng trầm như gầm – “Tôi đến để nhắc rằng: yêu… quân bài để thách thức .”
“Vậy dám đánh đổi cô … để giữ lấy quyền lực ?”
Ánh mắt Hoắc Lâm Dạ thoáng tối.
Minh Triết bật :
“Cô là điểm yếu của . Còn ... sẽ dùng chính điểm yếu đó để khiến rơi khỏi ngôi vương.”
“Tôi từng tha cho một , Minh Triết. …”
Anh dừng , mắt bốc lửa:
“Tôi sẽ khiến rời khỏi Hoắc Thị. Vĩnh viễn.”
Cùng lúc đó, ở hành lang.
Thiên Nghi bên ngoài, tiếng va nhẹ bên trong, trái tim co thắt.
Họ vì … mà đối đầu thật ?
Cô bối rối lưng rời khỏi, rằng từ giây phút bước chân khỏi căn phòng đó… cô còn đơn giản là giữa hai đàn ông nữa.
Mà chính thức… trở thành tâm điểm của một cuộc chiến quyền lực khoan nhượng.