Kế Hoạch Hoàn Hảo - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-16 17:46:49
Lượt xem: 56

Chàng trai thầm mến lâu 44 .

Anh dùng m//áu tươi lên tường một câu.

"Bí mật giấu trong cuộc điện thoại ."

Cảnh sát theo manh mối tìm đến .

Bởi vì cuộc điện thoại cuối cùng khi ch/ết, gọi cho .

1.

Khi cảnh sát tìm đến, đang hỏi bác sĩ Tống - bác sĩ điều trị chính của em trai về bệnh tình của thằng bé.

"Dựa theo tình hình tái khám mới nhất thì bé hồi phục khá , chỉ cần kiên trì thì vẫn khả năng khỏi hẳn."

Tôi kí//ch động đến rưng rưng nước mắt.

"Tốt quá , quá , thật sự cảm ơn bác sĩ nhiều lắm."

Bác sĩ Tống vỗ vai một cách thuộc.

"Đừng lo, thứ đang tiến triển theo hướng , những gì cần làm chúng đều làm ."

"Được , mau về chăm sóc ."

Mở cửa , liền thấy hai đàn ông mặc cảnh phục.

Người dáng mập mở lời .

"Cô là Tô Thanh ?"

Tôi ngoan ngoãn gật đầu: "Có chuyện gì ạ?"

"Chuyện của Thôi Dương cô ?" Người lên tiếng là viên cảnh sát dáng gầy, họ Tôn.

Thôi Dương là đàn năm ba khoa Cơ điện trường , cũng là trai công khai theo đuổi.

Ngày khai giảng, chính đón ở nhà ga.

Tôi yêu ngay từ cái đầu tiên.

Hai năm đó, bắt đầu con đường dài đằng đẵng theo đuổi .

Nghe gia cảnh , bố mở công ty ở nước ngoài.

Bản càng xuất sắc, năm nào cũng giành học bổng.

Ai cũng mắng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.

thế thì , tình yêu phân biệt sang hèn.

Cho dù ít từ chối ở nơi công cộng, nhưng luôn tin rằng chí thì nên.

Mỗi ngày vẫn tìm cách để gặp , tặng đồ cho .

Tôi thừa nhận cách theo đuổi của mãnh liệt quá mức, cũng vốn chẳng thích .

đến mức báo cảnh sát bắt chứ.

Tôi căng thẳng nuốt nước bọt.

"Chú cảnh sát, theo đuổi khác... cũng phạm pháp ạ?"

Chú rõ ràng ngờ , ngẩn vài giây mới chậm rãi .

"Cậu ch//ết ."

"Sao cơ?!" Giọng bất giác cao vút lên.

Nhận đang ở bệnh viện, cố gắng hạ thấp âm lượng xác nhận nữa.

"Chú... làm ?"

"Qua đời , cô... ?"

Câu nổ tung khiến tai ù .

Tôi lảo đảo suýt ngã, may mà cảnh sát Tôn nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy .

😁

"Cô thật sự ?" Chú xác nhận nữa.

Tôi nghẹn ngào lắc đầu.

"Chuyện khi nào ạ, là sáng nay ? T//hi th//ể , cháu thể đến gặp mặt cuối ?"

Nói đến cuối, thụp xuống đất gào .

"Tại chứ, tại 44, trách cháu quá..."

Cảnh sát Tôn cắt ngang lời .

"Sao cô 44? Tôi nhắc đến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ke-hoach-hoan-hao/chuong-1.html.]

Khi câu , đôi mắt sắc như chim ưng của chú chằm chằm , cố gắng tìm điều gì đó gương mặt .

Tôi lau nước mắt.

"Trước khi các chú đến, bạn cùng phòng gọi cho cháu."

Lúc đó cháu đang xếp hàng lấy t.h.u.ố.c cho em trai, xung quanh ồn ào lắm, chỉ loáng thoáng cái gì mà 44.

Cháu tưởng là chuyện phiếm trong trường nên bảo về trường , xong cúp máy.

Nếu là Thôi Dương... cháu chắc chắn sẽ về ngay.

Chú cảnh sát, cháu thể gặp một , cháu thật sự... thật sự thích ."

"Việc cô cần hỏi nhà nạn nhân, chúng quyết định ."

Vừa nghĩ đến việc bao giờ gặp nữa, tim như bánh xe nghiền qua nghiền , đau đến mức thở nổi.

Trong cơn hoảng hốt, chợt nhận gì đó đúng.

"Các chú tìm cháu là...?"

Trước khi 44, Thôi Dương gọi cho cô một cuộc điện thoại, hai những gì?

2.

Cảnh sát , th/i th/ể Thôi Dương phát hiện hòn non bộ bên cạnh trường học.

Nguyên nhân là tr//eo c// ổ 44.

"Hòn non bộ cao, thể..."

" , trong quá trình đó chỉ cần từ bỏ thì đều khả năng sống sót, ôm quyết tâm ch//ết."

Hôm nay là thứ Bảy.

Đợi đến khi qua phát hiện thì còn dấu hiệu sự sống.

Camera giám sát rõ ràng bộ quá trình ts.

8 giờ 05 phút, Thôi Dương đến bên cạnh hòn non bộ, ngó xung quanh như đang đợi ai đó.

8 giờ 37 phút, Thôi Dương rừng cây nhỏ bên cạnh, do rừng cây camera nên làm gì bên trong.

8 giờ 43 phút, Thôi Dương cầm dây thừng , buộc dây lên hòn non bộ.

8 giờ 49 phút, Thôi Dương gọi một cuộc điện thoại, cả quá trình đều tỏ nóng nảy.

8 giờ 55 phút, Thôi Dương dùng d.a.o rạch ngón tay, lên hòn non bộ một câu.

8 giờ 57 phút, Thôi Dương bắt đầu 44

9 giờ 03 phút, Thôi Dương bất động.

Toàn bộ quá trình kéo dài suốt bảy phút, giống như cảnh sát Tôn , thật chỉ cần từ bỏ, thể sống sót.

làm thế.

Nghe đến đây, thành tiếng.

"Anh hòn non bộ ạ?"

Cảnh sát Tôn do dự vài giây, lẽ nghĩ đến việc chuyện lan truyền khắp trường nên vẫn cho .

"Bí mật giấu trong cuộc điện thoại ."

Tôi cứng đờ cả , trong vô thức nghĩ đến những lời Thôi Dương từng với .

Bí mật là chỉ chuyện đó ?

ngay giây tiếp theo, phủ nhận suy đoán .

Sau đó chút kích động lên tiếng.

"Là cuộc điện thoại gọi cho cháu ? chúng cháu ."

Cảnh sát Tôn đầy ẩn ý, dường như đang suy nghĩ điều gì.

cuối cùng ông chỉ một câu:

"Chúng chỉ cuộc điện thoại cuối cùng gọi là cho cô."

Nghe câu , càng dữ dội hơn.

"Đáng lẽ cháu nhận điều bất thường sớm hơn, ghét cháu như , hà cớ gì gọi riêng một cuộc điện thoại để mắng cháu chứ, chắc chắn từ biệt cháu."

"Tại lúc đó cháu nhận chứ..."

3.

Cảnh sát Tôn ho nhẹ vài tiếng.

“Trước tiên xem các trò chuyện những gì nào.“

Loading...