Kẻ đào mỏ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-25 02:40:41
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau , lâu .

Giữa cô em gái thiết và , Tần Tranh dần nghiêng về phía cô em gái hơn.

Họ nhiều chủ đề chung hơn.

Sự ăn ý qua những cái mỉm của họ khiến đố kỵ, thậm chí là phát điên.

Từ lúc đó, ý niệm sở hữu thật nhiều tiền cắm rễ sâu trong lòng .

Tại tầng một của bệnh viện.

Tôi gặp Lăng Linh với gương mặt đầy vẻ bệnh tật.

Bộ phim truyền hình về nữ chính phục thù do cô đạo diễn gỡ bỏ.

Xí nghiệp gia đình cũng công ty của Tần Tranh nuốt chửng gần hết.

Nhìn thấy , khuôn mặt cô lập tức trở nên vặn vẹo, đáng sợ.

“Ma quỷ! Đây là con quỷ! Cô là con quỷ hút máu!”

Tôi hiện là hội viên cao cấp và là nhà đầu tư bệnh viện .

Khi nhân viên an ninh khống chế Lăng Linh.

Tôi đưa đề nghị với viện trưởng.

“Đối với những bệnh nhân thể kiểm soát cảm xúc như thế . Việc từ chối tiếp nhận cũng là một hành động thiện nguyện đối với các bệnh nhân khác.”

Có tiền thật là bao!

Nó giống như một bộ quần áo gấm hoa lệ.

Che đậy những ham tham lam nhất của con .

Cũng thể nâng đỡ những giấc mơ thuần khiết nhất.

Tiến gần Lăng Linh, thầm thì tai cô một bí mật nhỏ.

lập tức tỉnh táo .

Trợn trừng mắt, kinh hãi .

“Sao cô thể làm như ?”

Cũng chẳng chuyện gì phức tạp.

Đoạn video của ở quán bar mà Lăng Linh .

Là do sai cố tình tiết lộ cho cô .

Những đoạn video thực sự gì đều xử lý.

Thứ rơi tay cô chỉ là những thứ gây tổn hại gì lớn.

Lăng Linh hỏi tại làm thế.

Rất đơn giản.

và Tần Tranh thể dùng quyền lực và tiền bạc để khiến đám thuộc hạ bán mạng cho .

Tôi thì thể.

Thứ duy nhất thể bán và lợi dụng chính là bản .

Đây chính là sự khác biệt cơ bản nhất giữa chúng .

Khi về đến nhà, Tần Tranh bày đầy hoa đỏ rực trong phòng khách.

Tôi quên mất từng nhắc với Tần Tranh từ lúc nào.

Rằng loài hoa yêu nhất chính là hoa .

“Mạnh Chi.”

“Đây là nguyện vọng từ năm mười tám tuổi của .”

“Hôm nay là sinh nhật của em.”

“Đây cũng là thứ bốn mươi bốn cầu hôn.”

“Mạnh Chi. Anh cùng em hết quãng đời còn .”

Trong phút chốc thảng thốt.

Dường như thực sự trở năm mười tám tuổi.

Tần Tranh mặt đỏ hoe mắt.

Thật giống thiếu niên đỏ mặt tỏ tình với năm nào.

Tiếc .

Bất cứ ai cũng thể tự lừa dối chính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ke-dao-mo/chuong-7.html.]

Không thể nữa.

Điện thoại reo.

Tôi để mặc Tần Tranh yên tại chỗ.

Vui vẻ bắt máy cuộc gọi của bác sĩ tư vấn tâm lý.

Xoảng một tiếng.

Tần Tranh đập vỡ nát đống pha lê thủy tinh đầy sàn.

Máu tươi chảy tràn qua kẽ ngón tay.

Tôi cúp điện thoại, vội vàng giúp băng bó.

Sắc mặt Tần Tranh càng thêm khó coi.

“Mạnh Chi. Người đàn ông đó rốt cuộc là ai?”

Tôi bất lực nhún vai.

Đưa điện thoại cho xem.

Tất cả nhật ký liên lạc đều phơi bày mặt .

Chẳng gì khả nghi cả.

đúng là đang lạnh nhạt với .

Chỉ cần nghi ngờ.

Tôi sẽ lập tức chỉ trích quá đỗi đa nghi.

.

Đây chính là phương pháp mà và Lăng Linh dùng để mập mờ với , biến thành một kẻ điên.

Hành vi vượt giới hạn.

Lời mập mờ.

Khi chất vấn thì là trong sạch vô tội.

Tôi cảm nhận rõ ràng Tần Tranh thích .

Yêu một , chính là tự nguyện đưa cho đó một con d.a.o thể đ.â.m c.h.ế.t chính .

Bây giờ, con d.a.o đó đang trong tay .

Tôi còn tin nữa.

Chỉ riêng điểm thôi.

Chúng mãi mãi thể trở như xưa.

Anh hết đến khác lục lọi điện thoại của một cách điên cuồng.

Anh phái theo dõi hành tung của , ngay cả khi nước ngoài cũng chịu buông lỏng dù chỉ một khắc.

Tôi thuê ba trợ lý.

Bàn giao rõ ràng từng thói quen của cho họ.

Tôi chậm rãi rút lui, hướng về cuộc sống của riêng .

Mỗi khi thực sự nổi giận, trao cho sự dịu dàng đúng lúc.

Lúc tình ý nồng nàn, nắm lấy tay hôn lên đó thôi.

Đôi mắt đỏ ngầu như máu.

Anh hết đến khác chất vấn .

“Mạnh Chi. Tại em còn yêu nữa?”

“Nếu như tiền, em còn ở bên cạnh ?”

“Trái tim của em rốt cuộc mất ?”

Tôi chậm rãi vuốt ve mái tóc của .

“Nói gì mà ngốc nghếch thế. Anh vẫn luôn tiền mà.”

“Nên sẽ vẫn luôn yêu .”

Khi mỉm kể bộ kế hoạch của cho bác sĩ tâm lý.

Anh nhíu cặp lông mày đẽ .

“Cô đang trả thù Tần Tranh? Hay là đang trả thù chính ?”

“Đối với cô, kiên trì với sơ tâm khó. Từ bỏ bản , vứt bỏ tôn nghiêm mới là nỗi đau lột da tróc xương.”

Tôi đoán, vị bác sĩ chắc từng nghèo, cũng từng bỏ đói.

Nếu bản và tôn nghiêm thể bán lấy tiền, thì đó là một sự may mắn bao.

Loading...