Yêu Thầm - Chương 9: Lời Thú Nhận Và Nụ Hôn Dài

Cập nhật lúc: 2025-09-20 17:43:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 9: Lời Thú Nhận Và Nụ Hôn Dài

Từ buổi tối mưa , giữa Hạ An và Minh như một sợi dây vô hình gắn kết. Cả hai cần nhiều, chỉ cần ánh mắt chạm thôi cũng đủ khiến tim đập rộn ràng.

Buổi học hôm , Minh chủ động kéo ghế cạnh cô, chẳng còn giữ cách “bạn bè” như nữa. Nhóm bạn cùng lớp đầy thắc mắc, nhưng chẳng quan tâm, thậm chí còn ngang nhiên gắp cho cô miếng đồ ăn trong căn tin. Hạ An hổ đến đỏ mặt, nhưng trong lòng dậy sóng ngọt ngào.

Tối hôm , Minh nhắn tin:

— “An, xuống ký túc xá nhé. Tớ chuyện trực tiếp.”

Hạ An hồi hộp bước xuống, thấy bóng đèn vàng, tay cầm túi giấy nhỏ. Khi cô đến gần, đưa :

— “Tớ thấy đôi găng tay hợp với . Mùa đông sắp tới , tớ lạnh.”

Cô nhận lấy, mắt ươn ướt. Trước giờ, chỉ cô âm thầm quan tâm đến Minh, nay nghĩ đến từng chi tiết nhỏ bé.

Không kìm nữa, Hạ An khẽ :

— “Minh… thật sự thích tớ ? Hay chỉ là… nhất thời?”

Minh thẳng mắt cô, đột ngột kéo cô sát lòng. Giọng khàn khàn:

— “Tớ thích . Không nhất thời. Mà là từ lâu . Mỗi , mỗi chăm chỉ vẽ, mỗi trầm ngâm bên cửa sổ… tất cả đều in sâu trong đầu tớ. Tớ kiềm chế nhiều, nhưng hôm đó… tớ giấu nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/yeu-tham/chuong-9-loi-thu-nhan-va-nu-hon-dai.html.]

Trái tim Hạ An như vỡ òa. Cô siết chặt đôi găng tay trong tay, run rẩy ôm đáp .

Minh siết eo cô mạnh hơn, cúi xuống hôn. Không còn là nụ hôn chạm nhẹ trong mưa, mà là một nụ hôn dài, đầy khát khao. Anh chiếm lấy đôi môi mềm mại, dẫn dắt từng nhịp, khiến Hạ An kịp thở.

Hơi thở hòa lẫn, tim đập loạn nhịp. Lưng cô dựa cột đèn, hai bàn tay Minh giữ chặt hông cô, kéo sát cách đến mức cô thể cảm nhận từng đường cơ rắn rỏi.

— “An…” – thì thầm bên tai, thở nóng bỏng phả lên làn da mỏng manh, khiến cả cô run lên. – “Đừng bao giờ rời xa tớ.”

Hạ An đáp trong tiếng nghẹn ngào:

— “Tớ sẽ … nếu cũng đừng buông tay.”

Minh cúi xuống, một nữa chiếm lấy môi cô. Nụ hôn kéo dài, say đắm, ngọt ngào xen lẫn sự khát khao. Lần , Hạ An còn động, cô khẽ vòng tay qua cổ , đáp bằng tất cả tình cảm kìm nén suốt bao năm.

Khoảnh khắc , cả thế giới như biến mất, chỉ còn hai hòa ánh đèn vàng, nơi bí mật “yêu thầm” còn là bí mật nữa.

Khi Minh đưa cô trở phòng ký túc, vẫn buông tay. Cả hai cùng ngập ngừng, chẳng lời tạm biệt. Trước khi rời , Minh cúi xuống thì thầm:

— “An, từ giờ… là của tớ.”

Lời tuyên bố khiến Hạ An đỏ mặt, nhưng trái tim thì ngập tràn hạnh phúc.

Loading...