Chương 11: Những Ngày Sau Đó
Buổi chiều hôm như một dấu mốc khắc sâu trong tim cả hai. Sau khi rời căn hộ nhỏ của Minh, Hạ An lén chạm tay lên môi , nơi vẫn còn lưu dư vị ngọt ngào xen lẫn nóng bỏng. Mỗi bước , tim cô đập nhanh, cứ như vẫn còn thấy tiếng thở gấp gáp của bên tai.
Về đến nhà, Hạ An thừ bên bàn học, cuốn sách mở nhưng chẳng thể nổi chữ nào. Trong đầu cô chỉ lặp lặp những hình ảnh khi ở cùng Minh – ánh mắt sâu thẳm, vòng tay siết chặt, và cả cái cách thì thầm gọi tên cô như một lời chiếm hữu. Chỉ cần nghĩ đến, mặt cô nóng bừng, trái tim thì loạn nhịp.
Điện thoại rung lên. Tin nhắn từ Minh:
— “Về đến nơi ? Có mệt ?”
Hạ An cắn môi, ngón tay lướt màn hình nhưng ngập ngừng mãi mới gõ:
— “Rồi, tớ . Cậu thì ?”
Chưa đầy mười giây , Minh trả lời:
— “Ổn hơn khi an . An …”
Tin nhắn dừng ở ba chấm chờ đợi, khiến cô hồi hộp. Rồi dòng chữ hiện :
— “Tớ nhớ .”
Hạ An ôm chặt điện thoại ngực, hổ hạnh phúc. Trước đây, cô từng nghĩ sẽ ngày “ trong mơ” của ba từ , trực tiếp đến , thẳng thắn đến .
…
Những ngày , họ càng trở nên khắng khít. Đi học chung, về chung, giờ nghỉ thì nhắn tin gọi điện. Minh như biến thành một trai khác hẳn – ít lạnh lùng hơn, nhiều dịu dàng hơn, và lúc nào cũng tìm cơ hội để ở cạnh cô.
Có , giữa giờ chơi, Minh bất ngờ kéo Hạ An hành lang vắng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/yeu-tham/chuong-11-nhung-ngay-sau-do.html.]
— “An, cuối tuần đến chỗ tớ nhé. Tớ nấu cho ăn thử.”
Hạ An đỏ mặt, quanh như sợ ai bắt gặp:
— “Cậu đừng lớn quá… Người thấy thì ?”
Minh bật , cúi xuống thì thầm sát tai:
— “Nghe thì càng , để là của tớ.”
Câu khiến mặt Hạ An đỏ rực, đôi tai nóng bừng. Cô khẽ đ.ấ.m n.g.ự.c , nhưng nụ vẫn lấp lánh trong mắt.
…
Tối hôm đó, Minh gửi tin nhắn:
— “Cậu … hôm ở căn hộ, tớ kiềm chế đến mức nào ?”
Đọc dòng chữ , tim Hạ An bỗng đập thình thịch, ngón tay run run nên trả lời thế nào. khi cô kịp soạn tin, Minh nhắn tiếp:
— “ tớ hứa sẽ bao giờ làm gì khiến thấy hối hận. Vì là điều quý giá nhất mà tớ .”
Nước mắt Hạ An bất giác rơi, nhưng là giọt nước mắt hạnh phúc. Yêu thầm suốt bao năm, cuối cùng cũng tình yêu chân thành đến .
Cô nhắn một câu ngắn gọn, nhưng là lời từ trái tim:
— “Tớ tin .”
Và chỉ thế thôi, Minh thấy đủ để mỉm cả đêm hôm đó.