Yêu Thầm - Chương 10: Lần Đầu Ở Riêng

Cập nhật lúc: 2025-09-20 17:43:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 10: Lần Đầu Ở Riêng

Sau khi chính thức trở thành yêu của , Minh và Hạ An như bước sang một thế giới mới. Tin nhắn còn đơn giản chỉ là “ăn cơm ”, mà bằng những lời trêu chọc, quan tâm đầy ngọt ngào.

Cuối tuần, Minh rủ Hạ An đến căn hộ thuê nhỏ của ở gần trường. Anh vốn sống một để tiện làm thêm và học tập, ít ai nơi đó ngoài vài bạn . Khi lời mời, tim Hạ An bỗng đập loạn, cảm giác hồi hộp mong chờ.

— “Nếu thoải mái thì thôi…” – Minh khẽ , nhưng ánh mắt sâu thẳm.

— “Không, tớ… đến.” – Hạ An đáp, giọng nhỏ nhưng chắc chắn.

Căn hộ của Minh gọn gàng và ấm áp hơn cô tưởng. Ánh nắng chiều hắt qua cửa sổ lớn, chiếu xuống bộ sofa xám, tạo nên gian yên tĩnh. Minh pha cho cô một cốc cacao nóng, đặt mặt:

— “Tớ đoán thích ngọt.”

— “Ừ… cảm ơn .” – Hạ An ôm cốc bằng hai tay, nóng lan làm gương mặt cô cũng ửng hồng.

Minh xuống cạnh, cách gần đến mức cô cảm nhận ấm từ . Một lúc , Minh nghiêng , khẽ gạt sợi tóc rơi xuống má cô. Động tác đơn giản, nhưng khiến Hạ An run lên, tim đập hỗn loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/yeu-tham/chuong-10-lan-dau-o-rieng.html.]

— “An, tớ thật sự thể kìm khi ở gần …” – Giọng trầm xuống, ánh mắt nóng bỏng như nuốt trọn lấy cô.

Hạ An kịp đáp, Minh cúi xuống, môi tìm đến môi cô. Nụ hôn còn ngập ngừng như , mà sâu, mạnh mẽ, cuốn lấy lý trí. Cô choáng váng, ngón tay bất giác bấu nhẹ áo sơ mi .

Minh vòng tay ôm trọn eo cô, kéo sát . Nụ hôn kéo dài, xen lẫn những ngắt để cả hai thở dốc, tiếp tục đắm chìm. Khi bàn tay trượt xuống nắm lấy bàn tay nhỏ bé, kéo về phía lồng n.g.ự.c rắn chắc, Hạ An run rẩy, nhưng hề đẩy .

Không gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng thở gấp gáp và nhịp tim dồn dập. Minh khẽ đặt cô nghiêng xuống sofa, cánh tay chống phía , ánh mắt dán chặt đôi mắt ướt long lanh của cô.

— “Nếu … tớ sẽ dừng .” – Minh khẽ, thở phả môi cô, đầy khát khao nhưng cũng xen lẫn sự kiềm chế.

Hạ An cắn môi, ngập ngừng, khẽ gật đầu.

Chỉ một cái gật thôi, Minh như giải thoát. Anh cúi xuống hôn tiếp, nụ hôn kéo dài, nóng bỏng hơn, len lỏi xuống bờ cổ mảnh mai. Hạ An khẽ rên nhẹ, đôi bàn tay vô thức ôm chặt lưng .

Không khí trong căn phòng nhỏ dần trở nên mờ ảo. Mọi cảm xúc yêu thầm bao năm qua giờ hóa thành ngọn lửa bùng nổ, khiến cả hai thể ngăn gần thêm nữa.

Buổi chiều hôm đó, ánh nắng nhạt dần, cả hai một kỷ niệm thể quên — ngọt ngào, bỡ ngỡ, mãnh liệt. Và từ giây phút , Hạ An , tình yêu còn là “yêu thầm” nữa, mà là tình yêu thật sự, chân thành và da diết.

Loading...