YÊU ĐƯỢC, ĐAU ĐƯỢC - Ngoại Truyện – Chương 31: Sofa Ngoài Hiên Và Đêm Sao Làm Chứng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-30 17:04:09
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại Truyện – Chương 31: Sofa Ngoài Hiên Và Đêm Sao Làm Chứng

10 giờ đêm.

Bầu trời phủ đầy .

Ngoài hiên biệt thự, gió thổi mát lạnh. Ánh trăng trải dài lên nền gạch lạnh và chiếc ghế sofa bọc nệm trắng sữa – nơi Vy cuộn , tay cầm tách gừng, mái tóc thả tự nhiên, chỉ mặc độc chiếc váy ngủ mỏng đến nỗi ánh trăng xuyên qua từng sợi vải.

… Dạ Thần lưng từ lúc nào.

Không tiếng động. Không lời chào.

Chỉ là cánh cửa khẽ khép , khóa từ bên trong.

**

“Anh… tắm xong ?” – Vy , ngạc nhiên khi thấy cởi trần, quần vải xệ thấp hông, để lộ rõ vùng cơ bụng rắn chắc và phần lằn đùi ẩn ẩn nguy hiểm.

“Không.

Anh đây để… ăn em.”

Chỉ năm chữ, nhưng Vy rùng lên.

Tách trong tay kịp đặt xuống thì nhào tới, bế bổng cô lên như một con búp bê nhẹ bẫng, đặt ngửa sofa.

“Anh điên …”

“Với em thì luôn điên.” – Anh cúi xuống, hôn dọc từ cổ xuống xương quai xanh, kéo váy trễ dần, trễ dần… cho đến khi bộ cơ thể mềm mịn và trần trụi hiện giữa ánh trăng.

**

Vy rướn :

“Ngoài trời… gió… điên …”

“Không ai thấy.

trời thấy.

Trăng với sẽ chứng kiến – đêm nay em chỉ rên rỉ một .”

**

Anh tách hai chân cô , dùng tay giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u gối cô dang rộng – một dáng mở phơi bày bản năng đàn bà, mềm mại, run rẩy và ẩm ướt.

Vy hổ xoay mặt :

“Anh… …”

“Nhìn nơi nghiện nhất.” – Giọng trầm khàn. – “Nơi là nhà của , hiểu ?”

Không cần đợi cô đáp, cúi đầu xuống, đưa lưỡi l.i.ế.m một đường dọc từ đùi trong lên giữa, ngậm chặt, mút mạnh từng chút một.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/yeu-duoc-dau-duoc/ngoai-truyen-chuong-31-sofa-ngoai-hien-va-dem-sao-lam-chung.html.]

“Ư… Ưm… Dạ Thần… đừng… bên ngoài…”

“Chính vì bên ngoài mới khiến em rên thú vị thế .”

**

Lưỡi trượt sâu, chọc tới tận cùng, đầu mũi chạm lên hạt nhỏ đang căng cứng khiến Vy bật , run rẩy và kiểm soát nổi tiếng rên. Tay cô nắm chặt lấy thành ghế, miệng bật từng thở đứt quãng.

“A… Em… mất…”

“Vậy thì… để uống hết em.”

Anh siết eo cô , đầu vẫn vùi giữa hai chân, mút từng giọt như uống mật. Khi cô rên nấc, chân co giật, mới từ từ rút lưỡi , dậy – hạ quần xuống.

, ánh mắt ướt nước.

“Anh… nữa?”

“Không.

Anh một đêm trời để em nhớ đến cả đời.

**

Anh đẩy , một cú, sâu tới tận đáy.

Vy ngửa đầu , miệng bật tiếng rên nghẹn . Da thịt va chạm vang vọng ánh trăng, hòa trong tiếng sóng biển xa xa.

Từng cú thúc là một cô đẩy tay lên n.g.ự.c , móng tay cào nhẹ da, miệng mấp máy gọi tên như cầu xin, như kích thích.

“Nói …” – Anh rít khẽ – “Của ai?”

“Của … em là của … Dạ Thần…!”

“Mãi mãi?” – Anh nhấn thêm một cú – khiến cô bật vì khoái cảm.

“Mãi mãi… em yêu …!”

**

Cuối cùng, rút , nâng cằm cô lên, để cô thẳng mắt – nơi ánh trăng phản chiếu đôi đồng tử cháy rực:

“Đêm nay, em là .

là vũ trụ.”

**

Cô ôm , thì thầm trong run rẩy:

“Anh yêu em… như thể mỗi đêm đều là cuối.”

“Bởi vì… nếu mất em một nữa… sẽ điên thật.”

Loading...