Ba – Duy, Hạ An và ông Trần Quang Minh – bí mật thành phố, phận giả do đội điều tra trung ương sắp xếp.
Mọi dấu vết xóa sạch. Họ ở trong một căn hộ tầng 15 thuộc khu dân cư trung lập, đối diện tòa nhà Văn Phòng H – nơi Vũ Khánh Dương đặt trụ sở chính.
Tối thứ ba, ánh đèn văn phòng vẫn sáng – tầng 11, nơi cho là nơi vận hành mạng máy chủ ngầm.
Duy lắp đặt camera thu hình từ xa. Trong lúc Hạ An đang hỗ trợ sắp xếp dữ liệu ghi hình, điện thoại cô bỗng đổ chuông.
Là Minh Vy – bạn cô từ thời đại học, từng cùng cô ở ký túc xá, và từng chứng kiến mối tình đầu giữa cô và Duy.
“An ? Nghe đang về thành phố? Tớ nhớ quá.”
Giọng Vy vẫn ngọt ngào, nhẹ nhàng như xưa. tim Hạ An chùng xuống.
Sao Vy cô về, trong khi thông tin giữ tuyệt mật?
“Ừ, tớ về vài hôm. Sao ?” – Hạ An cố giữ giọng tự nhiên.
“Thì… thôi.” – Vy . “Tối mai tụi gặp ? Ở quán cũ đó, nhớ ?”
“Ừ… để tớ sắp xếp.”
Sau cuộc gọi, Hạ An lập tức kể cho Duy và ba cô.
Duy trầm ngâm:
“Minh Vy? Là cô gái từng ông Túc mời làm trợ lý dự án bên ngân hàng, đúng ?”
Ông Minh nhanh chóng tra cứu qua cơ sở dữ liệu nội bộ.
Kết quả hiện khiến cả ba lặng :
Minh Vy – hiện đang giữ vai trò Giám đốc phát triển dự án tại Quỹ Đầu Tư Ánh Dương.
Đây chính là quỹ do Vũ Khánh Dương sáng lập.
Hạ An cảm giác như cả thế giới sụp đổ ngay mắt.
Vy? Người bạn thiết từng : "Duy xứng với ", "Cậu xứng đáng hơn", "Nếu làm tổn thương , tớ sẽ là đầu tiên rút "…
Giờ đây… chính là tay trong của kẻ hủy diệt Duy.
“Chúng để Hạ An gặp cô .” – Ông Minh lên tiếng.
“Không !” – Duy phản đối, giọng gắt. “Nguy hiểm lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/yeu-anh-trong-bi-mat/chuong-19-ke-phan-boi-mang-guong-mat-quen-thuoc.html.]
“Càng nguy hiểm… càng dễ khiến cô sơ hở.” – Ông Minh phân tích. “Và An là duy nhất khiến Minh Vy lộ bản chất.”
Hạ An siết tay Duy.
“Em làm . Em cần sự thật – vì nếu bên cạnh em là kẻ bán , em cần chính mắt thấy điều đó.”
Tối hôm , tại quán cà phê cũ, Hạ An xuất hiện đúng giờ.
Minh Vy ở bàn quen thuộc, vẫn là chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc buộc hờ, nụ vô hại.
giờ đây… thứ với Hạ An đều trở nên đáng ngờ.
“Cậu vẫn như xưa.” – Vy , nâng ly .
“Ừ. lòng thì đổi nhỉ?” – Hạ An nhếch môi, giấu châm chọc.
Minh Vy khựng .
“Ý là gì?”
“Cậu là giám đốc phát triển của Quỹ Ánh Dương. Quỹ đó ai sáng lập… thì rõ nhất.” – Hạ An chậm rãi. “Tại tiếp cận suốt thời gian qua? Vì tình bạn? Hay vì … chính là giám sát Duy cho Khánh Dương?”
Minh Vy im lặng vài giây.
Rồi cô đặt ly xuống.
Ánh mắt đổi – lạnh, sắc, và còn chút ngây thơ nào.
“Thật , tớ mong đừng . nếu … thì cũng hiểu đấy. Duy… thể thoát. Không ai thoát khỏi thứ ăn m.á.u .”
“Và thì ?” – Hạ An nghẹn giọng. “Cậu là bạn …”
“Không.” – Vy thẳng. “Tớ là chọn. Còn – chỉ là con để Duy yếu đuối mà thôi.”
Ngay khoảnh khắc đó – một tiếng click vang lên.
Từ chiếc bông tai nhỏ Hạ An đeo – âm thanh cuộc trò chuyện ghi âm .
Từ xe giám sát đỗ phía quán, Duy siết chặt tai .
Ông Minh bấm máy:
“Gửi tín hiệu. Đội bắt giữ chuẩn hành động.”