Nghe Hàn thị  như , trong lòng Bạch Hữu Quang  cảm thấy an lòng hơn bội phần.
    chút băn khoăn, "Nương, nếu  Lưu thị trở về, chẳng  giữ  mấy đứa trẻ là thượng sách ư? Có Đại Hổ và Nhị Hổ, Lưu thị ắt sẽ đêm ngày nhung nhớ,  tự khắc thường xuyên lui tới..." Đặc biệt là khi  thấy hai đứa trẻ ăn mặc thiếu thốn,  đủ no ấm thì ắt sẽ tự động đưa thêm đồ ăn thức uống về nhà. Không những đỡ tốn tiền của, đến lúc đó còn  thể hưởng chút lợi lộc.
"Nói thì quả là dễ dàng, nhưng con  xem chuyện   thể  nhận nông cạn như . Phàm là chuyện gì cũng cần  cái  thấu đáo,  xa trông rộng mới ."
Hàn thị tiếp lời, "Lấy đám trẻ làm ví dụ, con xem Đại Hổ và Nhị Hổ để ở nhà  thì  ích lợi gì chứ. Có một câu  cổ rằng: 'Trẻ ranh non nớt, chỉ tổ ăn bám cha  đến khi khuất núi.'"
"Hai đứa bé  quả như ác điểu, hiện đang ở tuổi ăn tuổi lớn,   làm nên trò trống gì. Nếu Lưu thị  cam lòng mang theo, cứ để nàng  nuôi dưỡng chúng trưởng thành. Đến khi chúng lớn khôn mà  về, chẳng  chúng  sẽ  món lợi lớn  ?"
"Suy cho cùng, đánh gãy xương cốt vẫn còn dính gân. Con là phụ  ruột của hai đứa bé ,   chúng trưởng thành, lẽ nào   hiếu kính con,  gọi con là cha ?"
"Còn điều trọng yếu nhất là Lưu thị mang theo hai đứa trẻ , cơ hồ chẳng còn cơ hội tái giá. Coi như để  một gánh nặng cho nhà họ Lưu, trong lòng chúng  chẳng  cũng hả lòng hả  hơn phần nào ?"
Bạch Hữu Quang tuy chẳng rõ hậu thế  thực như  chăng, nhưng nếu mẫu   phán... Lời mẫu  dạy, tất chẳng hề sai lệch.
Bạch Hữu Quang khẽ gật đầu, đáp: "Mẫu , nhi tử  rõ."
Những tranh cãi ầm ĩ nơi nhà kề vách  kéo dài mấy ngày liền, Tô Mộc Lam vẫn  rõ mồn một từng lời xôn xao .
Trong lúc nhà họ Lưu ồn ào bên nhà hàng xóm, Lưu thị  lén tới tìm Tô Mộc Lam đôi bận, song chỉ   chốc lát  .
Nếu nán  lâu, Lưu thị lo ngại hai kẻ Hàn thị và Bạch Hữu Quang  chẳng rõ trắng đen, đến khi thấy quan hệ giữa  và Tô Mộc Lam  thiết, e sẽ ôm hận nàng,   khi  ly hôn cùng Bạch Hữu Quang  tới quấy nhiễu Tô Mộc Lam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-435.html.]
Bởi  nàng nhắc nhở Tô Mộc Lam mấy ngày nay chớ nên  ngoài  ngóng chuyện thị phi, tránh gặp  tai vạ vô cớ.
Dù , chẳng thể trông mong giảng giải lý lẽ cho kẻ điên cuồng, cũng  cần  so đo chấp nhặt với loại  đó.
Tô Mộc Lam gật đầu đồng thuận.
Nàng  tậu về vài loại hoa cỏ, mấy ngày nay đều bận rộn dọn dẹp sân vườn, quả thực chẳng còn chút thì giờ rảnh rỗi nào cho việc khác.
Bởi , mấy ngày nay Tô Mộc Lam đều ở trong sân, chăm sóc cây hoa và sắp xếp vật liệu làm vườn.
Cúc và mai đều   trồng trong chậu, tạm thời cứ để đó. Còn tường vi, nàng mang tới góc tường, kết những thanh trúc thành giàn,  cẩn thận nâng niu từng cành tường vi leo lên giàn đó.
Qua mấy ngày quan sát, tường vi  hề  dấu hiệu khô héo, ngược   càng nở rộ diễm lệ,  là dấu hiệu cho thấy cây  bén rễ và tươi .
Đan Đan
Tô Mộc Lam lập tức khẽ thở phào nhẹ nhõm. Khi ngắm  thành quả mấy ngày bận rộn của , lòng nàng dâng lên niềm hân hoan khôn xiết.
Vốn dĩ, tường vi  nở rộ, chúng leo thành từng mảng lớn  giàn, cành nọ nối tiếp cành . Những đóa hoa liên tiếp ló dạng khỏi từng vòm lá xanh biếc, như  ghé đầu ngắm  thế gian, khiến cả quang cảnh sân vườn bỗng chốc tràn đầy sức sống,  đẽ khôn cùng.
Đặc biệt khi chiều tà, tầng mây chiều nhuộm đỏ phía tây, tia nắng cuối ngày rọi chiếu, khiến khắp sân vườn bỗng đỏ rực, khung cảnh càng thêm vẻ thanh bình, tĩnh mịch.
Mà đến khi mặt trời ló rạng, những đóa hoa còn đọng sương mai vươn  đón những tia nắng ban mai, tràn đầy nhựa sống, khiến cảnh sắc  mắt bỗng trở nên tươi sáng rạng ngời.
Dẫu , ngắm  từ bất cứ góc độ nào, chúng đều khiến   say đắm bởi vẻ  mê hoặc.