Lưu thị  Nhị Hổ bẩm báo mà  Tô Mộc Lam tới,   sẵn ở  sân tiếp đón.
"Tô tẩu tử  đến."
"Phải, vốn định ghé thôn Hà gia tìm Quế tẩu tử thợ mộc đặt chút việc, chợt nhớ  ở chốn , bèn tiện đường ghé thăm." Tô Mộc Lam  , "Có mang chút bánh trứng gà tới làm quà."
"Tô tẩu tử thật  lòng." Lưu thị thấy Tô Mộc Lam bận tâm đến , tìm tới thăm viếng, trong lòng chợt thấy vô cùng ấm áp, đôi mắt khẽ ngấn lệ, vội vàng dẫn Tô Mộc Lam diện kiến song ,  khi hành lễ chào hỏi, liền dẫn nàng  buồng riêng để tâm sự.
Tô Mộc Lam đánh giá tình hình nơi ở đôi chút, thấy gian phòng  quá nhiều vật dụng, chỗ  cũng chẳng rộng rãi, bèn hỏi: "Hai tiểu nhi  ngủ cùng  ư?"
"Ngủ ở phòng của nhị ca  bên ." Lưu thị đáp. "Trong  ba đứa bé  chơi cùng Đại Hổ và Nhị Hổ , đứa lớn nhất và đứa nhỏ nhất chính là con của nhị ca ."
"Nhị tẩu bảo hai tiểu nhi nhà  xấp xỉ tuổi với hai đứa nhỏ nhà tẩu , nên để chúng chơi cùng . Bởi , tạm thời cứ cho chúng ở chung một chỗ."
"Nếu , hai đứa nhỏ nhà tẩu  sẽ chẳng chịu ở riêng. Kỳ thực  cũng hiểu, đó là nhị tẩu khoan dung độ lượng mà giúp đỡ  thôi."
"Đại ca và nhị ca  khi thành gia lập thất, lúc , gian nhà  liền thành hai viện nhỏ. Phụ mẫu  theo đại ca ở viện bên , còn viện của nhị ca thì ở cách vách. Hai viện thông suốt với , qua  thuận tiện, ở cũng thoải mái hơn nhiều."
"Lúc   trở về, đại tẩu  nhường  gian phòng của nữ nhi  cho  nghỉ ngơi, còn nhị tẩu thì nhường chỗ cho hai tiểu nhi của ."
"Hai vị tẩu tử quả thực đối đãi với   tử tế."
Ngẫm  ba đứa trẻ   đều hiểu phép tắc nhường nào, giờ   Lưu thị  lời , tuy Tô Mộc Lam  từng diện kiến hai tẩu tử bên nhà ngoại của nàng, song cũng cảm thấy hai vị phu nhân  ắt hẳn là những  hiền lương thục đức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-384.html.]
"Phải, tính tình của hai tẩu tử đều  hiền hòa. Lúc   còn  xuất giá, hai tẩu tử đều   trong làng ngợi khen, đều  phụ mẫu  kiếp  hẳn  tích vô vàn đức hạnh, nên đời  mới   hai nàng dâu hiền như thế." Lưu thị khẽ nở nụ .
"Thế thì  quá ." Tô Mộc Lam cũng  gật đầu.
Nhìn dung nhan Lưu thị rạng rỡ nụ , vóc dáng cũng tròn trịa hơn đôi phần so với lúc còn ở thôn Bạch Gia, trong lòng Tô Mộc Lam cũng an  hơn bội phần. Nàng cùng Lưu thị trò chuyện về những chuyện  qua trong  thời gian   trở về nhà ngoại.
Sau khi Lưu thị trở về nhà ngoại, bổn gia cũng  từng dò hỏi quá nhiều. Họ chỉ  nếu   tình nguyện ở nhà thì cứ việc ở.
Nếu việc nhà  nhiều thì giúp đỡ làm chút việc nhà nông, phụ giúp bếp núc đôi chút.
Hai tẩu tử đối đãi   thiết với Lưu thị. Trong nhà   mua thức ăn  vải vóc cắt quần áo cho bọn nhỏ, cũng đều dành phần cho Đại Hổ và Nhị Hổ.
Bổn gia đối đãi tử tế với Lưu thị khiến nàng ấm lòng hơn nhiều, song cũng cảm thấy  bất an.
Chung quy, nàng là con gái  xuất giá, cứ về nhà ngoại ở mãi như . Nếu chỉ là một  thời gian thì  , nhưng năm tháng trôi qua, nàng vẫn cảm thấy chính  là gánh nặng cho bổn gia.
Đan Đan
Hơn nữa, bởi thời gian ở lâu dài, trong thôn   kẻ nghị luận  lưng.
Tuy đại tẩu tính tình ngay thẳng đanh đá, chẳng lọt tai những lời thị phi , cãi cọ một trận khiến đám phụ nhân lắm lời   ngậm miệng, nhưng Lưu thị cũng , khi   nàng ở đó, bọn họ ắt vẫn đàm tiếu  ngừng.
Chẳng qua, những việc  trong lòng Lưu thị  nắm rõ nhưng cũng   quá nhiều với Tô Mộc Lam.
Chung quy Tô Mộc Lam lo lắng cho nàng nên mới đến thăm. Nếu  quá nhiều sẽ khiến Tô Mộc Lam bận lòng, bởi  Lưu thị cũng chỉ nhắc đến những điều   mà thôi.